Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có điều Diệp Viễn vẫn giả bộ ra dáng vẻ như cố hết sức, lại dùng thêm chút lực, ổn định lại bản nguyên tinh hỏa.

Quá trình Phương Diêu Giang luyện hóa Diệp Viễn đều nhìn ở trong mắt, tốc độ của gia hỏa này thật đúng là không phải chậm bình thường.

Bản nguyên tinh hỏa đều bị mình kéo lại, chừng đó thời gian, nếu là mình luyện hóa thì đã xong đến nơi rồi,

Phương Diêu Giang thì ngay cả một phần ba cũng luyện hóa không đến, còn nói kiên trì một lát cái gì.

Nếu đối lại là những người khác, một lát này chỉ sợ đã sớm bị đốt thành tro rồi.

Thế nhưng đương nhiên Diệp Viễn sẽ không thật sự để Phương Diêu Giang luyện hóa hoàn tất, hắn chỉ là đang làm giảm bớt tính cảnh giác của Phương Diêu Giang mà thôi.

Tốc độ luyện hóa của Phương Diêu Giang chậm, thật ra là bởi vì còn thả một phần tinh lực chú ý đến Diệp Viễn.

Nếu như Diệp Viễn rút nguyên lực đi, chắc chắn Phương Diêu Giang sẽ lấy tốc độ nhanh hơn rút lui.

Nói trắng ra là, Phương Diêu Giang vẫn chưa yên tâm Diệp Viễn, cũng không thể nào hoàn toàn yên tâm.

Cho nên Diệp Viễn tỏ ra không kiên trì nổi để bức bách Phương Diêu Giang, để hắn tăng thêm tốc độ luyện hóa. Một khi hắn tăng tốc độ luyện hóa Tịnh Đàn Hỏa Liên, tự nhiên không còn tinh lực chú ý đến động tĩnh của Diệp Viễn ở bên này.

Quả nhiên, sau hai ba lần Diệp Viễn tỏ ra không kiên trì nổi, quả nhiên Phương Diêu Giang thu liềm tâm thần, bắt đầu chăm chú luyện hóa.

Khi hắn chăm chú, quả nhiên tốc độ luyện hóa nhanh hơn rất nhiều.

Rất nhanh, Phương Diêu Giang luyện hóa sắp đến hồi kết thúc, trong lòng của hắn không khỏi đại hỉ.

“Còn kém một bước, tốc độ lại nhanh thêm một chút, Tịnh Đàn Hỏa Liên này lập tức là của ta.” Nội tâm Phương Diêu Giang đã hưng phấn đến run rẩy.

Đúng lúc này, báo động của hắn phát sinh.

Phương Diêu Giang chỉ cảm thấy hoa mắt, một chớp sáng màu vàng nhạt trong nháy mắt xuất hiện tại trước mắt của hắn.

“Xuy”

Một cỗ mùi khét lẹt truyền ra, cả người Phương Diêu Giang bay ngược ra ngoài.

Trong tình huống không phòng bị chút nào, bị nguyên hỏa cấp bốn trực tiếp đánh trúng, làm sao võ giả Ngưng Tinh tầng một chịu được.

Lúc này Phương Diêu Giang lẳng lặng nằm trên mặt đất, giống như một con heo sữa quay, thương thê’ vô cùng nghiêm trọng.

Ngay tại vừa rồi, Diệp Viễn buông bỏ trói buộc đối với Tịnh Đàn Thánh Hỏa. Tịnh Đàn Hỏa Liên thấy có thể câu thông với Tịnh Đàn Thánh Hỏa, không chút do dự triệu hồi nó đến công kích Phương Diêu Giang.

Căn bản Tịnh Đàn Hỏa Liên không nghĩ tới công kích Diệp Viễn, bởi vì thời gian dài như vậy không phải nó đang giằng co với Diệp Viễn, mà là Diệp Viễn đơn phương áp chế nó.

ở trong mắt Tịnh Đàn Hỏa Liên, Diệp Viễn còn nguy hiểm hơn Phương Diêu Giang rất nhiều.

Tịnh Đàn Hỏa Liên không có linh trí, tất cả động tác hoàn toàn là bản năng, cho nên nó lựa chọn công kích Phương Diêu Giang trước.

Đáng thương cho Phương Diêu Giang, cứ như vậy bị Diệp Viễn đào hố chôn.

“Ngươi… Ngươi là… Làm sao…”

Than cốc Phương Diêu Giang nằm thoi thóp trên mặt đất, vẫn không thể tin được chuyện vừa mới phát sinh.

Diệp Viễn rất vô tội nhìn Phương Diêu Giang cười nói: “Ngươi nói là cái này sao?”

Nói xong một tay Diệp Viễn nâng lẻn, Tịnh Đàn Hỏa Liên lần nữa phát ra bản nguyên tinh hỏa.

Thế nhưng cái bản nguyên tinh hỏa kia cũng không có ý định công kích Diệp Viễn, ngược lại quay xung quanh Diệp Viễn giống như là đang lấy lòng hắn, cầu khẩn hắn tha cho.

Phương Diêu Giang không thể động đậy, nhưng thấy tình cảnh này, tròng mắt đều trợn lồi ra.

Thì ra gia hỏa này vẫn luôn giả vờ!

Giờ Phương Diêu Giang mới hiểu được, Diệp Viễn không hề muốn giúp hắn thu lấy nguyên hỏa, căn bản chỉ là muốn đào hố để hắn nhảy vào mà thôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK