Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Thanh Phong và u Dương Vũ nhìn thấy Thiệu Doãn và Diệp Viễn cùng nhau đến đây, thì vô cùng ngạc nhiên.

“Thiệu Doãn, sao ngươi lại tới đây?” u Dương Vũ kinh ngạc nói.

Thiệu Doãn thi lễ với hai người rồi nói thẳng: “Tông chủ, đường chủ, các ngươi đều lầm rồi, Diệp Viễn không hề thi triển yêu pháp gì với chúng ta, mà còn lập lên công lao hiển hách cho tông môn nữa! Nếu trừng phạt Diệp Viễn, chẳng phải là để cho các đệ tử và trưởng lão khác lạnh tâm?”

“Công lao hiển hách? Đây là ý gì?” Lạc Thanh Phong nghi ngờ nói.

Thiệu Doãn đem chuyện đã trải qua nói một lần, nghe xong hai người trợn mắt há hốc mồm.

Làm sao bọn hắn cũng nghĩ không thông, tuổi Diệp Viễn còn nhỏ như thế, vì cái gì mà trình độ đan đạo lại cao như vậy? Chẳng lẽ hắn bắt đầu học tập thuật luyện dược từ trong bụng mẹ sao?

“Nếu như ta đoán không lầm, các trưởng lão khác hẳn là cũng giống như ta, Diệp Viễn giúp bọn hắn giải quyết vấn đề bối rối nhiều năm. Nói cách khác, thực lực đan đạo của u Vân tông chúng ta sẽ tiến thêm một bước dài! Các ngươi nói xem, có phải Diệp Viễn lập lên công lao hiển hách rồi hay không?” Thiệu Doãn trở nên kích động nói.

Lạc Thanh Phong và u Dương Vũ liếc nhau một cái, đều thấy được chấn kinh trong mắt đối phương.

“Diệp Viễn, ngươi làm chuyện lớn như vậy, làm sao không nói sớm một chút? Chúng ta suýt chút nữa oan uổng ngươi rồi!” Lạc Thanh Phong nhìn nhìn Diệp Viễn cảm khái.

Diệp Viễn cười nói: “Thật ra là ngày đó Thái Thượng trưởng lão cố ý kích các vị trưởng lão tới gây phiền phức cho ta, đệ tử đoán được dụng ý của Thái Thượng trưởng lão, cho nên sớm làm chuẩn bị. Những ngày này đệ tử tránh không gặp, cũng không phải là đệ tử muốn sĩ diện trước mặt tất cả trưởng lão, mà thật sự là đang bế quan tu luyện. Thi đấu trong tông môn đã sắp bắt đầu, đệ tử lại vừa mới đột phá cảnh giới không lâu, cần củng cố cảnh giới một chút.”

Còn hai ba ngày nữa, thi đấu trong tông môn sẽ bắt đầu rồi, Diệp Viễn cũng vô cùng kích động và mong chờ cuộc tỷ thí này.

sở dĩ hắn gia nhập tông môn, chính là vì muốn giao lưu luận võ với đủ loại thiên tài, như thế mới có thể tăng thực lực lên càng nhanh!

Mặc dù Diệp Viễn đã từng là cường giả cảnh giới Thần Vương, nhưng căn cơ võ đạo của hắn quá kém, trên cơ bản không có chút kinh nghiệm thực chiến nào.

Mà đám thiên tài trong tông môn bọn họ, mặc dù tầm mắt không cao bằng Diệp Viễn, nhưng bọn hắn có thể được xưng là thiên tài ở tông môn, tự nhiên có sở trường của chính bọn hắn.

Tỷ thí như vậy, đối với Diệp Viễn mà nói cũng là một cơ hội tôi luyện bản thân vô cùng tốt, làm sao hắn lại buông tha cho?

Muốn đối phó với Cơ Thương Lan, Diệp Viễn nhất định phải trải qua vô số chém giết thảm liệt, nếu hắn không trải qua ma luyện, làm sao có thể thích ứng với chiến đấu trong tương lai?

Mấy ngày nay thông qua một chút đan dược và tu luyện, Diệp Viễn đã triệt để củng cố cảnh giới xuống tới.

Hắn mài đao xoèn xoẹt, chính là vì ứng đối với thi đấu sắp tới.

Lạc Thanh Phong nghe xong giật mình nói: “Thì ra là như vậy! Lại là chúng ta trách lầm ngươi rồi! Đúng như Thiệu trưởng lão nói, ngươi lập lên công lao hiển hách cho tông môn, tông môn tự nhiên cũng sẽ không keo kiệt. Bằng vào năng lực của ngươi, đan dược cấp hai có lẽ cũng là chướng mắt. Như vậy đi, tông môn ban thưởng cho ngươi một món Linh khí, một môn võ kỹ và hai loại dược liệu, ngươi tự mình đi chọn. Những điểm tích lũy của nhiệm vụ cấp tám này, cũng sẽ ban thưởng đủ cho ngươi, thế nào?”

Đối với loại chuyện tốt này, Diệp Viễn tự nhiên sẽ không cự tuyệt, thế nên gật đầu đáp ứng.

Hai ngày sau đó, Diệp Viễn tiếp tục làm chuẩn bị cho thi đấu tông môn, mà các trưởng lão bế quan lúc trước cũng nhao nhao xuất quan!

Sau khi bọn hắn xuất quan, tự nhiên cũng nghe nói các loại lưu ngôn phỉ ngữ, đều tìm đến Lạc Thanh Phong giải thích cho Diệp Viễn, Lạc Thanh Phong phí hết một phen công phu mới giải thích rõ ràng.

Hai ngày về sau, tông môn thi đấu sắp bắt đầu, mà Diệp Viễn lại nghênh đón một vị khách nhân…

Mấy ngày trước, hắn nhận được truyền tin của Diệp Viễn, để hắn về tông môn một chuyến, nói là đã tích lũy đủ điếm tích lũy, có thể đổi lấy nửa sau bộ « Tử Ương Hồn Quyết » rồi.

Thu được tin tức này, trong lòng Giang Vân Hạc rung động tột đỉnh.

Diệp Viễn rời Tân quốc chưa tới một tháng, vậy mà đã kiếm đủ điếm tích lũy rồi sao?

Phải biết, hắn làm viện trưởng ở Tân quốc này đã hơn mười năm, mới miễn cưỡng tích lũy đủ một trăm vạn điểm tích lũy, còn thiếu bốn mươi vạn điếm tích lũy nữa.

Diệp Viễn chỉ dùng không đến một tháng thời gian, vậy mà đã kiếm được bốn mươi vạn điểm tích lũy!

Hắn đã nói với Diệp Viễn hắn có một trăm vạn điếm tích lũy, cho nên hắn cho rằng Diệp Viễn chỉ có bốn mươi vạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK