Diệp Viễn bất đắc dĩ nói: “Muộn rồi sao? Sao ta lại không cảm thấy? Trên đời này chung quy vẫn có vài người luôn cảm thấy hài lòng về bản thân.”
Tiết Hồng Phi cười lạnh nói: “Được rồi, bớt khua môi múa mép đi, ngươi nghĩ rằng ta sẽ mắc bẫy của ngươi sao?”
Diệp Viễn nghe vậy bật cười nói: “Ta quên mất, tên gia hỏa Triệu Thừa Càn kia nói rằng, “Nguyên Linh cửu Biến” chỉ có thể duy trì nửa canh giờ. Ha ha, có điều… không cần dùng đến nửa canh giờ đâu!”
Vừa nói, khí thế của Diệp Viễn đột nhiên bộc phát, cũng sử dụng “Nguyên Linh Cửu Biến”!
Rất nhanh, khí thế của hắn đã đột phá đến nửa bước Thần Du cảnh.
“Nửa bước Thần Du sao? Có lẽ ngươi còn chưa biết, sự chênh lệch giữa Thần Du Cảnh tầng chín đỉnh phong và nửa bước Thần Du cảnh? Thôi, tiễn ngươi đi chầu trời nhé!”
Vừa nói Tiết Hồng Phi vừa phất tay áo một cái, dùng giọng nói uy vũ hùng tráng hô: “Lên cho ta! Gà chó cũng không tha!”
“Xông lẻn…!”
Đột nhiên, một trăm vạn đại quân của Cuồng Phong Giới la giết liên tiếp, lao nhanh về phía đám người sở Thạch.
Hơn hai mươi cường giả Thần Du Cảnh xếp thành một hàng, lao vào trước
tiên!
Hơn hai mươi người này liên thủ, thật là thế không thể đỡ.
Nhưng mà ngay tại lúc này, bỗng hai bóng người một xanh một trắng xuất hiện ở giữa chiến trường, công kích trực diện với đám võ giả Cuồng Phong Giới.
Hai bóng người xanh trắng này, dĩ nhiên chính là Diệp Thanh và Nguyệt Mộng Ly rồi.
Một trăm vạn đại quân kinh thiên động địa trong mắt người khác, nhưng trong mắt của hai người này thì không khác là bao so với một trăm vạn con kiến hôi.
Chỉ thấy hai người đánh nhẹ ra hai chường nhưng lại chứa đựng lực lượng to lớn, lao nhanh về phía đại quân Cuồng Phong Giới!
“Ầm!”
Hơn hai mươi tên cường giả Thần Du Cảnh kia, đến tiếng kêu thảm thiết cũng không thể hét ra ngoài đã bị tiêu diệt rồi!
Mà chưởng lực của hai người vẫn không hề giảm, trực tiếp đánh thẳng vào trong đại quân.
Trong một lúc, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, cũng không biết lại có bao nhiêu mạng người chết dưới hai lòng bàn tay này.
Tiết Hồng Phi đang định xuất thủ đối phó với Diệp Viễn, nhìn thấy một màn này không khỏi trợn mắt lên.
Tình cảnh này quá chấn động!
Chỉ một cái phất tay, hơn hai mươi cường giả Thần Du cảnh đã tan thành mây khói!
Cần thực lực cường đại đến thế nào mới có thế làm được như vậy chứ?
Đây chính là cường giả Thần Du Cảnh đấy, cũng là cảnh giới cao nhất Vô Biên Giới!
Trong này, còn có hai tên Thần Du Cảnh tầng bảy, tám tên cường giả Thần Du Cảnh trung kỳ. Nếu đế chính bản thân hắn đối đầu, ở trong tình trạng không sử dụng “Nguyên Linh cửu Biến” cũng rất khó để thắng.
Hai người này, cứ như vậy giết chết bọn họ?
“Còn đứng ngây ra ở đó làm gì, đến lượt các ngươi biếu diễn rồi đó!” Nhìn thấy đám người sở Thạch đang ngấn người, Diệp Viễn nhắc nhở.
“À? Ồ ồ… Được!”
vẻ mặt của sở Thạch và Tiết Hồng Phi giống nhau như đúc, miệng há thật to, không thể tin được nhìn một màn này.
“Đều đờ ra đó làm gì! Còn không cùng lão tử tiến lên, giết chết đám súc sinh này! Giết!”
Sở Thạch hưng phấn kêu to, hướng đến đến đại quân của Cuồng Phong Giới mà đánh tới.
Chu Trường Trị và Tiền Tứ đã sớm tâm ý tương thông, theo sát phía sau.
Có ba người này dẫn đầu, những người khác cũng đã kịp phản ứng lại, mấy vạn người cuồn cuộn đánh về phía đại quân Cuồng Phong Giới.
Nói là cuồn cuộn, kỳ thật là đến số lẻ của người ta cũng chưa tới.