Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng cách tới trung tâm địa hỏa ngày càng gần, các loại khí ăn mòn cũng càng ngày càng lợi hại hơn.

Khí tức của Vu Tĩnh cũng đã bắt đầu hỗn loạn, tốc độ tự nhiên cũng không thể tăng, liền tụt lại phía sau cùng với Diệp Viễn.

Đột nhiên, Diệp Viễn nắm lấy tay Vu Tĩnh, một dòng thần nguyên hỗn độn truyền qua.

Cảm nhận được tay bị nắm lấy, Vu Tĩnh lại càng hoảng sợ, theo bản năng muốn rút tay ra.

Nhưng mà rất nhanh, nàng phát hiện cỗ thần nguyên rất mạnh, bảo vệ xung quanh nàng, khiến áp lực lên người nàng lập tức giảm đi rất nhiều.

Vu Tĩnh cực kỳ kinh ngạc nhìn sang Diệp Viễn, lúc này nàng ta mới phát hiện Thần Quân tầng ba của Diệp Viễn đến bây giờ trông hắn vẫn giống như một người chưa từng xảy ra chuyện gì cả!

Lúc này, hắn ta vậy mà lại dư thừa thần nguyên đến giúp mình.

Tên này, rốt cuộc làm sao có thể?

Cảm nhận được thần nguyên cường đại đang vây quanh mình, dày đặc hơn so với của bản thân nàng rất nhiều, nàng thầm nghĩ, khó trách Diệp Viễn có thể giết chết được Liệt Hỏa Vô Công.

Con người này không hề đơn giản!

“Cảm ơn đệ, Diệp Viễn!” Vu Tĩnh thật lòng nói.

Diệp Viễn cười nói: “Tĩnh tỷ, tỷ đã nói cảm ơn rất nhiều lần rồi!”

Vu Tĩnh đỏ mặt nói: “Ngoài câu cảm ơn ra ta cũng không biết nên nói gì.”

Diệp Viễn cười cười, đang muốn nói, đột nhiên đất rung núi chuyển.

Rầm!

Đột nhiên một con cự trùng màu trắng từ dưới đất chui lên cắn về phía Diệp Viễn.

Bốn người đang chạy ở phía trước thấy con trùng xuất hiện bất thình lình này mà hoảng sợ hơn.

Vẻ mặt Đoạn Bằng thay đổi nói: “Nguy rồi, đây là Trùng Vương! Nhìn dáng vẻ này, có thực lực đỉnh tứ giai trung kỳ, hai người bọn họ đang gặp nguy hiểm!”

Vị trí xuất hiện của Trùng Vương đứng giữa, vừa vặn chắn lại sáu người, cũng chặn lại hai người Diệp Viễn.

La Dũng trông thấy một màn này, trên mặt lộ ra vẻ vui sướng không được tự nhiên.

Mặc dù Diệp Viễn vừa nãy đã cứu hắn, nhưng hắn vẫn hận không thể giết Diệp Viễn.

Sắc mặt Vu Tĩnh trắng bệch như tờ giấy, kinh sợ nói: “Diệp Viễn cẩn thận!”

Tình huống này xảy ra quá đột ngột khiến hai người bọn họ trở tay không kịp.

Muốn tránh cũng không kịp.

Vu Tĩnh muốn đẩy Diệp Viễn ra để nàng tự mình đối đầu với cự trùng, nhưng nàng phát hiện mình không thể đẩy được.

Ngay lúc này, tay trái Diệp Viễn lộ ra móng vuốt, tiếng rồng gầm lên không dứt.

Thần Long Đạp Thiên!

Ầm!

Một tiếng nổ truyền đến, Diệp Viễn và Cự Trùng đều lùi về sau mấy bước.

Vu Tĩnh sửng sốt, không ngờ đến thực lực của Diệp Viễn lại mạnh đến như vậy.

Khí tức của Trùng Vương này rõ ràng mạnh hơn nàng rất nhiều, đã đạt đến đỉnh tứ giai trung kỳ rồi.

Diệp Viễn vậy mà có thể đánh ngang tay!

Đám người Đoạn Bằng cũng cực kỳ sợ hãi, không ngờ đến Diệp Viễn lại có thể bình yên vô sự.

“Hóa ra, Diệp Viễn lại còn là một thể tu, hơn nữa thực lực đã đến tứ chuyển trung kỳ rồi!” Đoạn Bằng ngạc nhiên nói.

La Dũng còn tưởng rằng Diệp Viễn chết chắc rồi, lại không ngờ được thực lực của Diệp Viễn lại mạnh như vậy, hắn cười lạnh nói: “Đoạn lão đại, ta sớm đã nói tên tiểu tử này không hề đáng tin! Hắn che dấu thực lực, giả heo ăn thịt hổ, ta thấy hắn chính là loại lòng lang dạ thú, vậy mà hết lần này đến lần khác các ngươi còn tin lời hắn.”

Đoạn Bằng nhìn về phía xa xa, sắc mặt thay đổi không ngừng, nhất thời vẫn chưa đưa ra quyết định.

Không ai tin vào việc bọn họ đang làm.

Ở giữa dãy núi Thiên Yêu này, đáng sợ nhất không phải là mãnh thú, mà là lòng người!

Về mẫu thuẫn giữa La Dũng là Diệp Viễn, hắn thực sự luôn là ngư ông đắc lợi.

Chỉ cần không ảnh hưởng đến hành trình của hắn, hai người này ầm ĩ thế nào hắn cũng không quan tâm.

Nhưng bây giờ hắn phát hiện, thứ Diệp Viễn che giấu quá nhiều.

Điều mà Đoạn Bằng không ngờ nhất chính là thực lực của Diệp Viễn lại mạnh như vậy.

Một màn vừa nãy Trùng Vương đột nhiên xuất hiện, nếu đổi lại là hắn thì chắc hẳn hắn ta cũng không thể bình yên vô sự, nhưng mà Diệp Viễn lại làm được!

Xem ra thực lực của Diệp Viễn không hề thua kém hắn.

Mà phía bên kia rất nhanh Diệp Viễn và Vu Tĩnh đã bị bao vây bởi Hỏa Vân Băng Lăng Trùng.

Vu Tĩnh hô lớn: “Đoạn lão đại, mau qua đây giúp một tay!”

Vẻ mặt La Dũng oán hận nhìn về phía Vu Tĩnh cắn răng nói: “Đoạn lão đại, ngươi phải nghĩ cho kỹ vào! Mang theo tiểu tử này là phúc hay là họa cũng chưa biết!”

Vu Tĩnh nhìn mấy người không hề có động tĩnh liền vội vàng nói: “Diệp Viễn, một mình đệ chắc chắn có thể tự ra ngoài được, đừng lo cho tỷ!”

Sắc mặt Diệp Viễn đột nhiên trầm xuống nói: “Câm miệng, chúng ta cùng ra ngoài! Túm chặt lấy ta, không được buông tay!”

Bị Diệp Viễn quát như vậy, Vu Tĩnh sợ đến mức không dám lên tiếng, gắt gao nắm chặt lấy tay Diệp Viễn không dám thả lỏng.

Thân hình Diệp Viễn di chuyển trực tiếp lao thẳng về phía Trùng Vương.

Thần Long Đạp Thiên!

Diệp Viễn lần nữa bộc phát với Trùng Vương!

Một người một trùng lần nữa lùi về phía sau mấy bước!

Nếu như là một mình Diệp Viễn hắn nhất định không sợ Trùng Vương này.

Nếu không phải tìm thuốc giải, Diệp Viễn một kiếm cũng có thể giết Trùng Vương.

Nhưng hiện tại, hắn cần Hỏa Vân Lăng Trùng đưa hắn đi tìm thuốc giải.

Một khi giết Trùng Vương thì Hỏa Vân Lăng Trùng sẽ bỏ chạy về tứ phía, lúc đó sẽ không tìm được thuốc giải.

Về không gian pháp tắc, ban nãy khi gặp Trùng Vương hắn đã sử dụng nhưng lại bị đối phương phá giải được!

Trùng Vương này giống như rất nhạy cảm với dao động không gian.

Vì thế, Diệp Viễn đã lựa chọn rung chuyển!

Một chiêu này, Diệp Viễn cố nén lực phản chấn, không hề dừng lại liền công kích lần nữa.

Vẫn là chiêu Thần Long Đạp Thiên!

Ầm!

Dư âm cường đại tỏa ra bốn phía, đem những Hỏa Vân Lăng Trùng đang có ý định lại gần trực tiếp bay ra ngoài, căn bản không cách nào tiếp cận được.

Tiếp theo, là lần thứ ba, lần thứ tư rồi lần thứ năm!

Thực lực của Trùng Vương này quả thật rất mạnh, đổi lại là Thần Quân tầng sáu cũng bị Thần Long Đạp Thiên rung chuyển thành thịt nát rồi.

Nhưng mà, Trùng Cổ này mỗi lần bị rung chuyển lại chỉ lùi vài bước, lại đón nhận đòn công kích tiếp theo của Diệp Viễn.

Hoa văn màu xanh lam trên người Diệp Nguyên lóe lên, thân thể phát ra sức mạnh vô cùng hung hãn, bắt đầu công kích hết lần này đến lần khác.

Phía xa, đám người Đoạn Bằng và La Dũng đều trợn tròn mắt.

Từng đợt nổ mạnh làm cho bọn họ vô cùng chấn động.

Loại thanh thế này đủ để nghiền nát hết bọn họ!

“Rất mạnh! Thân thể của hắn ta chẳng nhẽ làm bằng thiên thạch sao?”

“Đây chính là giết địch trăm bách, một đấu một nghìn! Cho dù là cơ thể có cường hãn đến đâu cũng không chịu nổi được cách thi triển thế này!”

La Dũng cười lạnh nói: “Ha ha, hắn ta còn muốn ra vẻ anh hùng cứu mỹ nhân, bản thân hắn cũng sắp đến cực hạn rồi?”

Sắc mặt Đoạn Bằng thay đổi không ngừng, hắn vẫn đang phân vân không biết có nên ra tay hay không.

Diệp Viễn giống như một kẻ điên, lần này rồi lần khác thi triển công kích giết về hướng Trùng Vương.

Đột nhiên, Đoạn Bằng cắn răng lao thẳng về hướng Trùng Vương.

Nhưng vào lúc này, Diệp Viễn thi triển công kích thứ mười ba!

“Bùm!”

Trùng Vương trực tiếp bị Long Trảo đánh bay ra ngoài!

Lần này, nó không có cách nào ổn định lại thân hình.

Diệp Viễn thấy vậy liền hết sức vui mừng, nắm lấy tay Vu Tĩnh vọt qua.

“Đi!” Diệp Viễn hét lớn về phía Đoạn Bằng đang lao tới.

Đoạn Bằng nhìn thấy cảnh này khiếp sợ không nói nên lời.

Tên này sau mười ba lần tấn công liên tiếp, đã thi triển kỹ năng võ công lợi hại như vậy, thế mà đến bây giờ hắn ta vẫn rất mạnh!

Có điều hắn cũng không dám ở lại, lập tức xoay người bỏ chạy.

Sau khi Trùng Vương rơi xuống đất, rất nhanh đã bò dậy, ngửa mặt lên trời rít lên.

Những Hỏa Vân Băng Lăng Trùng đã bị triệu hồi, lần nữa vồ lấy đám người Diệp Viễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK