Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngũ Tư Viễn mờ mịt lắc đầu nói: “Cái trận pháp cấp sáu này ta chưa từng thấy qua, nhưng trận pháp này lại cho ta một loại cảm giác khiến tim đập nhanh!”

Thịnh Tuấn cũng có cảm giác như vậy, nói: “Đúng vậy! Mặc dù ta cao hơn hắn một đại cảnh giới nhưng ta cảm nhận được ngay chính ta cũng không thể nào thoát ra được khỏi trận pháp này! Thật là không ngờ trên phương diện trận pháp Diệp huynh lại có thành tựu như vậy!”

Bộ trận pháp Diệp Viễn đang bố trí chính là tác phẩm trận pháp đỉnh cao nhất hiện nay của hắn, Tu La Mê Huyễn Trận!

Dựa theo tu vi được đề cao, Diệp Viễn bây giờ đã có thể bố trí toàn vẹn bộ trận pháp này.

Năm đó, thời điểm hắn vẫn còn là Hóa Hải Cảnh đã dựa vào bộ trận pháp này để ngăn trở toàn bộ tiến công của Tử Thần Tông, khiến cho các cường giả Hồn Hải Cảnh hậu kỳ của Tử Thần Tông đều thúc thủ vô sách.

Bây giờ Diệp Viễn đã cường đại hơn so với trước đây không biết bao nhiêu lần cho nên sẽ bố trí ra trận pháp mà trận pháp trước đây không thể so sánh nổi.

Bộ trận pháp này cũng là trận đạo có sát khí lớn nhất trong những trận pháp của hắn!

Trận pháp trước đây Diệp Viễn bố trí cũng chỉ là Đại Mê Huyễn Trận không hề có công năng sát trận.

Mà bây giờ, Diệp Viễn đã có thể dung nhập sát trận vào bên trong giúp cho bộ trận pháp này phát huy đến cực hạn!

Còn việc có thể ngăn trở được Ma Thần hay không thì vẫn chưa biết.

Theo thời gian trôi qua ma khí trong động ngày càng cường thịnh, uy áp kia kinh khủng đến khiến cho mọi người đều có cảm giác muốn chạy trốn.

Ma khí trên tế đàn ở chính giữa giống như núi lửa phun trào làm cho toàn bộ huyệt động đều rung lên.

Lúc này Diệp Viễn đã bày trận hoàn tất mà ngay lúc đó cũng xảy ra một trận sụp đổ.

Bố trí xong trận pháp này khiến hắn tiêu hao rất nhiều thể lực và tâm lực. Hắn lập tức dùng mấy viên thuốc nhanh chóng khôi phục lại thực lực.

“Oanh”

Một tiếng chấn động lớn vang vọng toàn bộ huyệt động.

Đột nhiên Diệp Viễn mở hai mắt ra, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Đến rồi!”

Tất cả mọi người đều biến sắc, nhìn chằm chằm về phía tế đàn ở chính giữa không chớp mắt lấy một cái.

Vô số hắc khí trào ra ngoài sau đó ngưng tụ lại thành một đạo hắc ảnh!

“Ha ha ha, bao nhiêu vạn năm rồi! Rốt cuộc bản toạ đã có thể phá khốn mà ra! Nhân tộc chết tiệt, thật sự đã làm tốt việc chọc giận bản toạ rồi đấy! Hử? Vẫn còn mấy con cá tạp ở chỗ này sao, không ngờ vừa ra tới đã có người chủ động dâng tới cửa muốn trở thành thức ăn cho bản tọa!”

Bóng đen phát ra một tràng âm thanh trầm thấp, tựa như từng trận sấm rền.

Bóng đen không nói lời nào trực tiếp lao đến tập kích về phía Diệp Viễn bên này!

“Oanh!”

Một luồng hắc khí cực lớn đánh thẳng vào tất cả mọi người, khiến cho nhóm người Diệp Viễn biến thành một vũng mưa máu!

“Ha ha ha… ta hút! Hả?”

Ma Thần đang định hấp thu đoàn huyết vụ, chợt phát hiện ra có điều không thích hợp.

“Vậy mà ta lại coi khinh đám cá tạp này rồi, khiến cho bản tọa bất tri bất giác tiến vào trong ảo trận! Ha ha, muốn chơi bịt mắt trốn tìm sao? Tâm tình của bản tọa hôm nay rất tốt, sẽ vui đùa cùng các ngươi một chút!”

Ma Thần nhìn khắp bốn phía, bắt đầu tìm kiếm thân ảnh của đám người Diệp Viễn.

Tất cả mọi người ở trong trận pháp đều khiếp sợ.

Trong lòng Thịnh Tuấn vẫn còn một chút sợ hãi nói: “Diệp huynh, nhờ có trận pháp của ngươi! Nếu không vừa rồi đối mặt với hắn chúng ta cũng đã bị tên Ma Thần này giết chết!”

Sắc mặt Diệp Viễn ngưng trọng nói: “Thật không ngờ, tên Ma Thần này đã bị Tuyệt Cổ Phong Ma Đại Trận vây khốn mấy vạn năm mà vẫn còn có thể bảo lưu được thực lực như thế! Thời kỳ toàn thịnh của hắn thì sẽ còn mạnh đến bao nhiêu?”

Tuy là vừa rồi dựa vào Tu La Mê Huyễn Trận nên mọi người mới có thể tránh một kích của Ma Thần, thế nhưng sự cường đại của Ma Thần vẫn còn khắc thật sâu trong tâm trí mọi người.

“Diệp huynh, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Thịnh Tuấn nói.

“Chút nữa tất cả mọi người hãy nghe ta an bài, ta sẽ tiếp tục đến thao túng trận pháp không ngừng tiêu hao thực lực của Ma Thần… tất cả đã nghe rõ chưa?”

Diệp Viễn tiến hành an bài với tất cả mọi người, mượn trận pháp chuyển hoán hư thực, có thể giúp cho thực lực của bọn họ phát huy đến cực hạn.

“Oanh!” Ma Thần lại oanh sát một ảo ảnh.

“Xuy…”

Một công kích từ trong hư không truyền ra, đánh thẳng về phía Ma Thần.

Mà Ma Thần chỉ nhẹ nhàng vung tay lên thì đã chôn vùi công kích kia.

“Không có thân thể quả nhiên phiền phức, xem ra vẫn phải đoạt xá một cái thân thể nhân loại trước mới được! Cái tên Tuyệt Thiên đạo nhân đáng chết kia lại dám dùng Hạo Thiên Thạch Bi để hủy thân thể của ta!” Ma Thần tức giận nói.

Bốn phía không ngừng truyền đến từng đòn công kích của đám người Diệp Viễn, nhưng những công kích này không tạo được bất cứ uy hiếp nào đối với Ma Thần.

Hắn chỉ cần phất tay thì đã chôn vùi được những đòn công kích này.

Cho dù là công kích của võ giả Thiên Khải Cảnh hay công kích của võ giả Vô Tướng Cảnh.

“Hồng Thủy Thao Thiên!”

Một trận công kích dày đặc đánh qua, một đạo công kích cường hãn không thể tả trực tiếp xuyên thấu từ trên không, nặng nề đánh xuống bản thể của Ma Thần!

“A!”

Ma Thần hét thảm một tiếng, thân thể bay vọt ra ngoài.

Một phen cuồng chiến oanh tạc đi qua, rốt cuộc kế hoạch của Diệp Viễn cũng đã đạt được!

“Tốt quá rồi! Ta còn tưởng rằng tên này là vô địch, thì ra cũng vẫn phải chịu tổn thương!”

“Vẫn là công kích của Hắc Giao đại nhân lợi hại, ta nhìn một chiêu này cũng thấy sợ hãi, Ma Thần nhận lấy một kích này thì dù không chết cũng phải trọng thương đi?”

“Trận pháp của Diệp thiếu chủ quả nhiên thần kỳ, có thể để cho đòn công kích xuyên qua hư không công kích thẳng lên bản thể của Ma Thần.”

Một đám võ giả thấy công kích của Hắc Phong lấy được thắng lợi thì mỗi một người đều hưng phấn không thôi.

Sắc mặt Diệp Viễn vẫn ngưng trọng nói: “Vẫn còn quá sớm! Nếu như Ma Thần dễ dàng đối phó như vậy thì hắn đã không phải là Ma Thần! Dựa vào đại năng thời thượng cổ cũng chỉ có thể khiến hắn bị trấn áp tại nơi này, làm gì có chuyện dễ dàng bị thu thập như vậy?”

Lời Diệp Viễn còn chưa dứt thì một tiếng chấn động kịch liệt vang lên, là đại trận đang rung lên!

“Mấy con cá tạp kia, chúc mừng các ngươi đã thành công chọc giận bản tọa! Ngay cả Tuyệt Cổ Phong Ma Đại Trận còn không trói được bản tọa, chỉ một cái Huyễn Trận nát mà thôi, ngược lại ta thật sự muốn xem nó có thể chịu được mấy lần công kích của bản toạ!”

Giọng nói của Ma Thần truyền vào tai của mỗi người khiến cho tất cả mọi người đều giật mình.

“Rầm rầm rầm!”

Ma Thần giống như đang phát cuồng, không ngừng oanh kích vào đại trận. Mà Tu La Mê Huyễn Trận cũng rung chuyển kịch liệt dưới sự công kích của hắn.

“Không tốt, nếu tiếp tục để cho hắn công kích như vậy thì đại trận sớm muộn cũng sẽ bị công phá!” Vẻ mặt Diệp Viễn nghiêm túc nói.

Đây vẫn là lần đầu tiên Diệp Viễn gặp phải một đối thủ khó giải quyết như vậy, thậm chí ngay cả Tu La Mê Huyễn Trận cũng trói không được hắn.

May mắn là thực lực của tên Ma Thần này bị phong ấn đã rất lâu nên vô cùng suy yếu. Bằng không chỉ cần hắn phất tay một cái là có thể phá hủy được Tu La Mê Huyễn Trận.

“Diệp huynh, phải làm sao bây giờ? Một khi đại trận bị phá thì chúng ta sẽ không có cách nào đỡ nổi! Tên Ma Thần này thật sự quá cường hãn, sợ rằng chúng ta không phải là đối thủ của hắn!”

Trải qua một phen thăm dò, những võ giả này sớm đã thấy được sự cường đại của Ma Thần.

Bọn họ ngẫm lại, nếu đối mặt trực diện với Ma Thần thì bọn họ đều có chút rụt rè.

Diệp Viễn cắn răng một cái, nói: “Lúc này e là Tu La Mê Huyễn Trận sắp chịu không nổi rồi, đã như vậy thì ta sẽ để hắn mở mang kiến thức một chút về sự lợi hại chân chính của Tu La Mê Huyễn Trận!”

Diệp Viễn đưa mọi người rời khỏi trận pháp, vận khởi nguyên lực toàn thân thôi động trận pháp!

Bỗng nhiên, toàn bộ đại trận lóe sáng hẳn lên!

Trên trời cao ngưng tụ ra vô số kiếm quang!

“Cái gì!” Ma Thần ngừng công kích, nhìn lên kiếm quan trên không trung trong lòng rung động vô cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK