Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thật ra đệ tử cũng không có bao nhiêu tự tin đối với việc Mai trưởng lão có thể thuyết phục những đại lão ở bắc vực kia hay không. Cho nên muốn trông cậy bọn họ có thể đánh bật Tử Thần Tông nhổ cỏ tận gốc, căn bản là không có khả năng. Bây giờ cục diện tốt nhất chỉ có thể là võ giả hai giới giằng co với nhau qua Rừng Sâu Vô Biên mà thôi.” Diệp Viễn nói.

Lúc này đám người Thiên Phong mới ý thức được tình thế nguy cấp, bọn họ trao đối ánh mắt một chút, Thiên Phong nói: “Thôi được, Diệp Viễn, tất cả chúng ta đều nghe theo ngươi!”

Diệp Viễn cũng không khước từ, gật đầu nói “Được, theo đệ tử đoán chừng, thông đạo giữa hai giới Ihai thông cũng là việc nửa tháng nay rồi, chúng ta vẫn là nên sớm chuẩn bị cho thỏa đáng. Tiêu đường chủ, trước tiên mấy ngày này người hãy mang một nhóm người xuất phát, đánh một tiền trạm cho tông môn rút lui. Bắc vực đều là vùng đất có chủ, e là con đường dời tông của chúng ta sẽ có không ít xung đột. Tiêu đường chủ, sau khi người đi, cũng không cần chọn những nơi nguyên lực dồi dào, việc cấp bách là tìm được một nơi dừng chân. Còn nữa, cần phái một số người đi tìm nhóm người trước đây nữa.”

Đối với việc ngữ khí mang theo mệnh lệnh của Diệp Viễn, mấy người cũng không nói thêm gì.

Diệp Viễn bây giờ, có tư cách này.

Điều quan trọng nhất là, bọn họ biết Diệp Viễn sẽ không hại u Vân Tông.

Tiêu Kiếm gật đầu đáp: “Được, bây giờ ta lập tức đi chọn một nhóm đệ tử, hai ngày này sẽ cố gắng nhanh chóng xuất phát.”

Diệp Viễn lại nói với Lạc Thanh Phong: “Những việc còn lại, đành làm phiền Lạc tông chủ rồi.”

Lạc Thanh Phong gật đầu nói: “Được, ta lập tức đi sắp xếp.”

Đám người đang định rời đi thì một tên đệ tử vẻ mặt hưng phấn tiến đến bẩm báo: “Thái Thượng trưởng lão, tông chủ, Diệp sư huynh, bắc vực phái người tới rồi!”

Mấy người Thiên Phong hai mắt tỏa sáng, hưng phấn nói: “ồ? Người tới là ai? Mau dẫn chúng ta đi gặp!”

Ngược lại, ánh mắt Diệp Viễn lại bình tĩnh, dường như cũng không thích chuyện này lắm.

Đôi với Diệp Viên mà nói, hắn cũng không đem hi vọng gửi gắm vào những tông môn bắc vực đó.

Trong thế giới của võ giả, dựa vào người khác chính là vô dụng. Chỉ có thực lực của bản thân cường đại, thì mới có thể bảo tồn chính mình.

Có điều bắc vực phản ứng nhanh như vậy, ngược lại xác thực là vượt ngoài dự liệu của Diệp Viễn.

“Khoan đã!” Đám người Thiên Phong đang định vội vã đi, lại bị Diệp Viễn gọi lại.

“Diệp Viễn, sao vậy? Bắc vực phái người đến, chúng ta thất lễ e rằng không hay lắm?” Lạc Thanh Phong nói.

Diệp Viễn cũng không trả lời, mà hỏi người đệ tử kia: “Mai trưởng lão có về cùng với bọn họ không?”

Tên đệ tử kia sững sờ, lắc đầu trả lời: “Không, không thấy Mai trưởng lão. Người đến tổng cộng có ba người, nói là đệ tử của Vạn Kiếm Tông ở bắc vực!”

Nghe thấy cái tên này, tất cả mọi người bao gồm cả Thiên Vũ đều biến sắc mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK