Huống chi, Hô Duyên Dũng chính xác là đánh không lại, nhưng mà hần thật sự muốn chạy thì gã cũng không ngăn được.
Hơn nữa hẳn ta cứ đứng trước mặt của Diệp Viễn, khiến cho Tô Vũ Bách cảm thấy vô cùng khó giải quyết.
Diệp Viên hân hôm nay nhất định phái chết, tiếu tử này quật khới quá nhanh!
Chuyện này đối với Tô gia mà nói, tuyệt đối là một uy hiếp tiềm ấn.
Nếu như mặc cho Diệp Viễn tiếp tục trướng thành, sợ rằng không đến mười năm, không, chỉ cần năm năm sẽ trờ thành một Diệp Hàng khác!
Một Diệp Hàng đã đú khiến Tô gia nhức đầu, hai Diệp Hàng…
“Bắt ta lại? Được a, phóng ngựa tới đây! Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi làm sao bắt ta lại!”
Hô Duyên Dũng lạnh lùng nói.
“Hừ! Ngươi thật sự cho rằng ta không dám động tới ngươi?”
Tô Vũ Bách nhìn thấy dáng vẻ không sợ chết của Hô Duyên Dũng, lập tức cảm thấy giận dữ.
Hô Duyên Dũng vẵn là tùy tùng thân tín của Giang Vân Hạc, từ trước đến giờ không hợp nhau với Tô Vũ Bách.
Bình thường hai người đã không có thiện câm tốt với nhau gì, bây giờ thì càng không cần phải nói.
Bầng vào thực lực của Tô Vũ Bách, muốn bắt Linh Dịch Cảnh đính phong Hô Duyên Dũng căn bản là chuyện không thể nào, trừ phi nhất định giết hắn ta!
Hô Duyên Dũng chính là nắm chăc Tô Vũ Bách không dám giết hại đồng môn.
“Nực cười! Ngươi là Đại trưởng lão của Hình đường, muốn động ai thì động, sao có thể không dám đụng đến ta? Có điều là hôm nay ngươi muốn giết Diệp Viễn, trừ phi bước qua thi thế của ta!”
Đối diện Tô Vũ Bách cường đại, Hô Duyên Dũng không nhường chút nào.
“Tốt! tốt! Tốt! Mọi người đêu nhìn thấy, Hô Duyên Dũng bảo vệ tàn dư ma đạo, chính là địch nhân của Học Viện Đan Võ! Hôm nay ta đại biếu học viện trừ ma vệ đạo, diệt sát hai tên phán đồ này!”
Tô Vũ Bách nói liên tục ba chữ “Tốt’, có thế thấy sự tức giận trong lòng gã.
Nói xong, Tô Vũ Bách bộc phát khí thê’ ép tới mọi người không thở nổi.
Tô Vũ Bách đang muốn động thủ, một bóng người xinh đẹp từ trong đám người đi ra, đứng ớ bên người cúa Hô Duyên Dũng.
“Nếu Tô trưởng lão đã muốn xuất thú, coi như Nhược Tình cũng là người trong ma đạo, diệt sát luôn cho rồi”
Lời nói vân đạm phong khinh này cúa Phong Nhược Tinh, nhưng phân lượng lại đủ nặng!
Người khác không biết thân phận cúa Phong Nhược Tinh, Tô Vũ Bách há có thể không biết thân phận của Phong Nhược Tinh?
Địa vị của Tô Vũ Bách ở Học viện Đan Võ có cao hơn nữa, cũng không dám động một cọng tóc gáy của Phong Nhược Tinh!
Hoàng thất Nam Phong Thị Tố xưa nay khiêm tốn, nhưng gia tộc nội tình thâm hậu thì ai ai cũng biết, gia tộc Nam Phong mới là đệ nhất đại gia tộc của Tần quốc, không ai sánh bằng!
Tất cả mọi người đều xuất hiện cảm giác ngạc nhiên đối với Phong Nhược Tình, bao gồm cá Tô Vũ Bách và Hô Duyên Dũng.
Rất nhiều người không khỏi nghĩ tới một vài câu nói khinh bỉ âm thầm lưu truyền, bây giờ nhin lại không phải là không có lửa làm sao có khói a!
Lúc này, ánh mât cúa các học viên nhln về phía Diệp Viền đều trờ nẻn quái dị.
Thì ra Diệp Viền lợi hại nhất không phải võ đạo và đan đạo, mà là công phu theo đuổi nữ nhân a!
Con cháu Phong gia ờ học viện từ trước tới nay đều là nữ thần cao cao tại thượng, người theo đuối không ít, nhưng từ xưa tới nay chưa từng có ai chân chính hy vọng xa vời theo đuổi được.
Kết quá, Diệp Viễn làm được rồi!
Lúc này đứng ra đối nghịch cùng Đại trưởng lão của Hình đường, nếu như nói Phong Nhược Tinh không có một chút quan hệ nào với Diệp Viễn, đánh chết bọn họ cũng không tin!
Đương nhiên, càng nhiều người lại có một loại càm giác bị nữ thần hạ độc, hận không được đi đỡ hai bàn tay của Diệp Viễn, biếu thị sự không cam lòng!