Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù hắn biết Lục Lâm Phong phát triển từ chỗ này, nhưng bình diện của Lục Lâm Phong cũng chỉ nhỉnh hơn so với hắn một chút.

Không nói tới có thích hay không thích, thì bản thân Diệp Viễn cũng rất có hứng thú với những món đồ từ tầng thứ sáu trở lên.

Nhưng bây giờ, suy nghĩ của Diệp Viễn đã hoàn toàn thay đổi.

Hạo Thiên Tháp này quá thần kỳ, lại có cả nguồn năng lượng vô danh kia, vậy phần thưởng ở ba tầng đầu này sẽ là gì?

Bởi vì trên cả chặng đường không có gì cản trở, cho nên tốc độ của Diệp Viễn cực kỳ nhanh, chỉ mất một canh giờ đã đứng trước cửa vào tầng thứ tư.

Nhưng mọi thứ ở đây một lần nữa lại khiến Diệp Viễn cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.

“Chết tiệt, có nhầm không vậy?” Diệp Viễn nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, không khỏi phải trợn ngược mắt.

Lúc này, trong không gian vô danh, một nhóm võ giả lại đang ngồi tám chuyện với nhau.

“Cuối cùng cũng đã qua tầng thứ ba, có thể nhận phần thưởng ở giai đoạn một rồi!”

“Đúng vậy, tuy qua mỗi tầng, cấp bậc của đám yêu thú có tăng lêm một bậc nhỏ, nhưng cảm giác lại mạnh gấp mấy lần! Chắc chắn ta không qua được tầng thứ tư!”

“Đám Thanh Sa Thú này vẫn là khó xử nhất, suýt nữa thì ta đã không thể trụ lại được ở tầng thứ ba! Nếu như ngay cả tầng thứ ba này cũng không qua được thì coi như công cốc.”

“Đúng thế, Thanh Sa Thú thuộc loại lợi hại nhất trong số yêu thú cấp ba, tuy mấy người chúng ta đã đột phá lên Hồn Hải Cảnh, nhưng nếu bị bọn chúng bao vây thì chúng ta cũng no đòn.”

Hiển nhiên là tầng thứ ba này đã mang tới áp lực không nhỏ cho đám cường giả Hồn Hải cảnh.

Đừng thấy yêu thú ở mỗi tầng chỉ cách nhau một cảnh giới mà lầm, độ khó của nó đã được nâng lên rất nhiều.

Đối diện với sự tấn công vô cùng vô tận, thì cho dù là võ giả mạnh tới đâu cũng sẽ chết vì cạn kiệt nguyên lực.

Ngay cả Diệp Viễn có thể khống chê’ nguyên lực tinh chuẩn tới vậy mà suýt chút nữa cũng để bản thân rơi vào nguy hiểm, chứ đừng nói tới những người khác.

Hơn nữa những yêu thú này đều không phái là yêu thú bình thường, bọn chúng còn có thực lực mạnh hơn nhiều so với yêu thú cùng cấp. Nếu như không có thực lực ngang ngửa với nó, sẽ khó có thể thoát ra khỏi vòng vây của nó.

Lần này có tổng cộng ba trăm người tiến vào bên trong Hạo Thiên Tháp. Thế nhưng bây giờ ở bên trong không gian vô danh lại chỉ có đến không tới hai mươi người.

Những người này chỉ thoáng nhìn qua cũng đều là cường giả Hồn Hải Cảnh, còn những võ giả Hoá Hải cảnh sớm đã bị đám yêu thú nghiền nát.

Hoá Hải Cảnh duy nhất còn tồn tại chỉ còn mình Diệp Viễn.

Đúng lúc này, một giọng nói cổ xưa chợt vang lên: “Hoan nghênh đến với không gian truyền thừa, chúc mừng chư vị đã thành công vượt qua tầng thứ ba của Hạo Thiên Tháp, ta sẽ dựa vào biểu hiện của các chư vị để tặng phần thưởng tương xứng.”

Quách Đào Quần là người thứ hai tiến vào không gian vô danh, sau khi vào bên trong, mắt hắn vẫn luôn nhìn về phía lối vào đế tim Diệp Viền.

Đáng tiếc là, tận tới khi giọng nói này vang lên, hắn vẫn không trông thấy bóng dáng của Diệp Viễn đâu!

Lẽ nào nói, Diệp Viễn thật sự thất bại rồi sao?

Nhưng… làm sao có thể như thế được chứ?

Quách Đào Quần và Tân Nham ngơ ngác nhìn nhau.

Rốt cuộc Diệp Viên đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến hắn thất bại?

“Xin hỏi tiền bối, trong nhóm chúng ta vẫn còn một người chưa tới?” Lúc này Doãn Yên Hoa đột nhiên mở lời.

Tất cả mọi người đều im lặng, bởi bọn họ biết người mà Doãn Yên Hoa nhắc tới là ai.

“Hắn và các ngươi không giống nhau…” trong khoảng không tĩnh lặng, giọng nói đó chợt vang lên.

“Con mẹ nó, đây là muốn tiểu gia ta tới duyệt binh hả? Nhiều Thiết Giáp Kim Cương Ngưu tụ tập ở đây như vậy là để đợi ta tới à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK