Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng mà, khiến tất cả mọi người bất ngờ là Diệp Viễn nhìn Long Nghị Thiên Tôn trước mắt, thản nhiên nói: “Ngươi quá yếu! Nhiều người khiêu chiến như vậy, từng người tới một quá phiền phức, hay là… năm người cùng lên đi.”

Toàn trường im lặng!

Tất cả mọi người dùng ánh mắt nhìn Diệp Viễn giống như đang nhìn kẻ ngu, cảm thấy gia hỏa này quá cuồng vọng, quả thực không thể nói lý.

“Cuồng vọng! Vô tri! Ngu xuẩn! Tên hậu bối nhà ngươi, quả thực làm càn tới cực điểm!”

Long Nghị Thiên Tôn bị một câu nói này, tức đến mũi cũng méo.

Bình thường, hắn đều là siêu cấp cường giả được mọi người tôn kính, nhưng mà hôm nay lại bị một đứa trẻ miệng còn hôi sữa coi thường, hắn sao có thể không giận?

Nhưng mà Diệp Viễn lại thản nhiên nói: “Yên tâm đi, năm người cùng lên, nếu ta thua cũng vẫn sẽ rời khỏi đại hội Vân Đan.”

Hai mắt Long Nghị Thiên Tôn trừng lên tròn xoe, tức đến suýt chút nữa phun máu ra ngoài.

Hắn đã không thể nào dùng ngôn từ để diễn tả sự cuồng vọng của Diệp Viễn, gia hỏa này, quả thực là không thể nói lý.

Diệp Viễn nhìn về phía Đan Ngọc Thiên Tôn nói: “Đan Ngọc huynh, ý của ngươi thế nào?”

Trong lòng Đan Ngọc Thiên Tôn cũng là cực khinh thường.

Mặc dù thực lực đan đạo của Long Nghị Thiên Tôn trong mắt hắn không tính là gì nhưng ít ra cũng là thực lực xuất chúng trong đan thần thất tinh.

Diệp Viễn muốn lấy một địch năm, đây cũng quá cuồng vọng rồi.

“Bản tôn không có ý kiến gì, Phiêu Vũ huynh, ngươi thấy thế nào?” Đan Ngọc Thiên Tôn nhìn về phía Phiêu Vũ Thiên Tôn nói.

Phiêu Vũ Thiên Tôn khẽ gật đầu nói: “Cũng được, từng người lên, quả thực lãng phí thời gian. Như này đi, ba người cuối cùng đổi thành một đấu một, còn lại đều là một đấu năm.”

Lời nói của Phiêu Vũ Thiên Tôn khiến tất cả mọi người trố mắt đứng nhìn, Đan Ngọc Thiên Tôn cũng trở nên sửng sốt.

Đây là đang cố ý chèn ép Diệp Viễn, hẳn là hắn quá có lòng tin với Diệp Viễn?

Chẳng ai ngờ được, đồng minh đáng tin của Diệp Viễn sẽ bằng lòng dứt khoát như vậy.

“Được rồi, cứ làm như vậy đi.” Đan Ngọc gật đầu, nói.

Năm Thiên Tôn đứng ở trên lôi đài, cảm nhận được nhục nhã trước nay chưa từng có.

Dường như mỗi người bọn họ đều muốn phun ra lửa, dự định lần này sẽ phát tiết hết lửa giận lên người Diệp Viễn.

“Tiểu tử, ngươi sẽ biết, cái gì gọi là tuyệt vọng!” Một Thiên Tôn cắn răng nghiến lợi nói.

Diệp Viễn cười cười, nói: “Bắt đầu đi, còn có rất nhiều người đang chờ đấy!”

Thần sắc Thiên Tôn kia cứng lại, suýt chút nữa phun máu ra ngoài.

“Mấy vị đạo hữu, không ngờ được chúng ta cũng có một ngày bị xem thường như vậy, hôm nay, hãy để hậu bối này nhìn một chút lợi hại của chúng ta đi!” Long Nghị Thiên Tôn cười lạnh nói.

Mấy người đều là khẽ gật đầu, khí thế vừa phát ra, khí tràng đan đạo điên cuồng nghiền ép về phía Diệp Viễn.

Đan thần thất tinh xuất thủ, đương nhiên uy thế không phải bình thường.

Khí tràng của năm người, giống như năm con mãnh hổ, hận không thể xé xác Diệp Viễn.

“Đây chính là đan thần thất tinh sao, quả nhiên cường đại!”

“Ha ha, ta muốn xem xem, Diệp Viễn hắn dựa vào cái gì mà dám cuồng vọng như thế.”

“Mấy đại Thiên Tôn đều tức giận, lần này Diệp Viễn không chết thì cũng bị lột da!”


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK