Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Viễn không có chút lòng thương hại nào, lại tiếp tục xát muối lên vết thương của Diêu Thiên tiếp.

Diêu Thiên chỉ là bị quá mức tức giận, phun một ngụm máu đối với cường giả Hóa Hải cảnh mà nói, cũng không có gì ghê gớm lắm. Huống chi Diêu Thiên thân là chuẩn Đan Vương, tùy tiện ăn một chút đan dược là có thể bổ sung tới khí huyết bị thâm hụt.

Quả nhiên, Diêu Thiên lại nhịn không được, tiếp tục phun ra một ngụm máu.

Diệp Viễn còn đang nói chuyện, Diêu Thiên lại không để ý tới phun máu rồi, vội vàng mở miệng nói: “Diệp Viễn, ngươi nói đi, thế nào mới có thể hủy bỏ vụ cá cược này!”

Lại đế cho Diệp Viên nói tiếp, hôm nay hắn thật sự phải thổ huyết bỏ mình.

Một vị cường giả Hóa Hải, sống sờ sờ bị người làm cho tức giận đến thổ huyết bỏ mình, chuyện này tuyệt đối có thế oanh động đến toàn bộ Vô Biên giới!

Diệp Viễn thấy lửa đốt lên đã không sai biệt lắm, nháy nháy mắt nói: “Diêu trưởng lão thật không muốn làm đồ đệ của ta sao? Kỳ thật làm đồ đệ của ta thật sự rất không tệ, người bình thường ta còn không cho hắn làm đâu!”

Đây cũng không phải Diệp Viễn đang khoác lác, ở kiếp trước số luyện dược sư muốn bái hắn làm thầy đếm không hết, thê’ nhưng một người Diệp Viễn cũng không có thu.

Cơ Thanh Vân ngại dạy đồ đệ quá phiền phức, quá lãng phí thời gian, làm chậm trễ thời gian hắn nghiên cứu đan đạo.

Diêu Thiên không nói lời nào, chỉ kiên định lắc đầu, hắn đã sắp hỏng mất.

“Ai, vậy quá đáng tiếc, về sau không thể khoe khoang với người khác được rồi. Diệp Viền một mặt tiếc nuối nói.

“Nhanh… Nhanh nói điều kiện!”

Chuyện cho tới bây giờ, Diêu Thiên đã làm tốt chuẩn bị xuất huyết nhiều rồi.

“Diêu trưởng lão thật sự là khẳng khái, biết đệ tử tông môn trải qua không dễ chịu. Diêu trưởng lão thân là trưởng lão Đan đường, hẳn là có không ít điểm tích lũy nhỉ?” Diệp Viễn cười hỏi.

Trong lòng Diêu Thiên run lên: “Ngươi muốn bao nhiêu điểm tích lũy?”

Diệp Viễn vươn hai ngón tay lên.

“Hai vạn?” Trong lòng Diêu Thiên lập tức buông lỏng, hai vạn điểm tích lũy đối với đệ tử hạch tâm mà nói đã không ít.

“Diêu trưởng lão đuổi ăn mày sao?”

“Hai mươi vạn?”

Diêu Thiên mở to hai mắt nhìn, thật đúng là công phu sư tử ngoạm mà!

Diệp Viễn lại lắc đầu: “Hai trăm vạn!”

“Hai trăm vạn? Tại sao ngươi không đi ăn cướp đi? Ta nào có nhiều điểm tích lũy như vậy?” Diêu Thiên bị lời của Diệp Viễn làm cho giật nảy mình.

Hai trăm vạn đối với Diêu Thiên tới nói, cũng là một con số trên trời!

Cũng chỉ có năm đó tích lũy điểm để đổi lấy « Tử Ương Hồn Quyết », hắn mới góp nhặt được hơn một trăm vạn điếm tích lũy.

Địa vị của trướng lão mặc dù cao, nhưng tốn hao cũng rất lớn, điểm tích lũy trên người hắn, hiện tại cũng chỉ có khoảng năm mươi vạn mà thôi.

Hai trăm vạn điểm tích lũy, là gấp bốn lần số điểm tích lũy trên người hắn đấy!

Nhìn thấy biểu lộ của Diêu Thiên, Diệp Viễn cũng ý thức được có vẻ như mình chào giá quá cao.

Vốn là hắn muốn hai trăm vạn, cho Giang Vân Hạc một trăm bốn mươi vạn để đổi lấy « Tử Ương Hồn Quyết », sau đó mình còn lại sáu mươi vạn điểm tích lũy, hẳn là đủ dùng thời gian rất lâu rồi.

Xem ra, kế hoạch này phải phá sản.

“Ngươi có bao nhiêu?”

“Ta chỉ có ba mươi vạn!”

“Như vậy thì không nói chuyện nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK