Gia hỏa này, thật sự là quá ghê tởm. Có điều, chỉ sợ hắn cũng sống không quá hôm nay.
Nghĩ đến đây, Dương Hạo không khỏi mừng thầm.
Đệ tử hạch tâm còn chưa nhập môn, lại bị giết chết ở trong tranh đấu của thế tục, lại thêm sư phụ và u Dương trưởng lão yểm trợ phía sau, kết quả cũng chỉ như thế không giải quyết được gì.
Đúng lúc này, Vạn Đông Hải lại nói tiếp: “Ta nghĩ trước khi đến, mọi người đã nghe nói qua nội dung của đại hội phẩm đan ngày hôm nay. Không sai, hôm nay Túy Tinh Lâu chúng ta sẽ đưa ra ba loại đan dược mới chưa hề xuất hiện trên thị trường. Đưa ra ba loại đan dược mới, chính là một cuộc cách mạng đối với giới đan dược của Tân quốc chúng ta. Chúng ta hãy cùng nhau khám phá, vén lên tấm màn che của ba loại đan dược bí ẩn này.”
Không thể không nói, ngoại trừ luyện đan, năng lực kích động lòng người của Vạn Đông Hải cũng không phải Diệp Hàng có thể so sánh được.
So với Vạn Đông Hải, Diệp Hàng ít đi một phần lõi đời khéo đưa đẩy, nhiều một chút mị lực của nhân cách.
Đúng vậy, sở dĩ Dược Hương Các chịu đả kích lớn từ Túy Tinh Lâu như thế còn có thể chống đỡ đến hiện tại, chính là dựa vào mị lực cá nhân của Diệp Hàng.
Từ khi Diệp Hàng bế quan cho tới hôm nay, không có một người nào rời Dược Hương Các đi.
Nếu như hai bên đổi vị trí, chỉ sợ Túy Tinh Lâu đã sớm sụp đố rồi.
Có điều, đạo cao một thước ma cao một trượng, thủ đoạn kinh doanh của Vạn Đông Hải tầng tầng lớp lớp, đây cũng là một trong những nguyên nhân Túy Tinh Lâu có thể dồn ép Dược Hương Các.
Mà ngay hôm nay, tính kích động khi Vạn Đông Hải nói chuyện, không thể nghi ngờ là trí mạng.
Vạn Đông Hải đi đến bên cạnh một cái bàn ở trung tâm đại sảnh, trên bàn bày ba chiếc khay ngọc tinh mỹ dùng lụa đỏ đắp lên, không thấy rõ đồ vật bên trong.
Có điều tất cả mọi người đều biết, trên ba chiếc khay ngọc, chính là ba loại đan dược mới kia.
Ba loại đan dược này, dẫn động tới trái tim của tất cả mọi người.
Vạn Đông Hải nâng lên khay ngọc bên tay trái, nhẹ nhàng mở ra tấm lụa đỏ phía trên, đế lộ ra ba viên dược hoàn màu xám.
“Ta tin rằng mọi người không còn xa lạ gì về Hồi Khí Đan nữa, đối với võ giả mà nói, Hồi Khí Đan là thứ thiết yếu. Mà mấy viên đan dược trên tay của ta đây, chính là bản cải tiến của Hồi Khí Đan, tên là Chân Hồi Khí Đan. Tốc độ Chân Hồi Khí Đan khôi phục nguyên lực, cao hơn năm phần của Hồi Khí Đan.”
Vạn Đông Hải vừa mới nói xong, hiện trường lập tức sôi trào.
“Trời ạ! Năm phần sao? Nếu Chân Hồi Khí Đan này bán ra, Hồi Khí Đan trong tiệm của ta chẳng phải là tất cả đều là hàng ế rồi?”
“Ai, qua ngày hôm nay, chúng ta đều phải phụ thuộc vào Túy Tinh Lâu rồi.”
“Mới chỉ một loại Chân Hồi Khí Đan, đã có công hiệu như thế, thật không biết hai loại đan dược phía sau sẽ là cái gì.”
Không thể nghi ngờ, cải tiến đan dược là cực kì khó khăn. Đề cao năm phần công hiệu của Hồi Khí Đan, chỉ cần giá cả không phải quá bất hợp lí, thì một khi đưa ra Chân Hồi Khí Đan, tất nhiên sẽ lũng đoạn thị trường.
Tăng thêm Tụ Nguyên Đan, về sau Túy Tinh Lâu chỉ cần đợi đến mở cửa kiếm tiền là được rồi, trên cơ bản không có chuyện của thế lực khác nữa.
Cho nên, những thương gia này muốn sinh tồn, chỉ có thể phụ thuộc vào Túy Tinh Lâu, trở thành cửa hàng đại diện của Túy Tinh Lâu mà thôi.
Cứ như vậy, cửa hàng của bọn họ trên cơ bản đều trở thành chi nhánh của Túy Tinh Lâu rồi.
Vạn Đông Hải cười nhạt một tiếng, thả Chân Hồi Khí Đan trong tay ra, cầm chiếc khay ngọc ở giữa lên tiếp tục giới thiệu.
“Đan dược bên trong khay ngọc này cũng không phải bản cải tiến, mà là một loại đan dược mới được khai phá ra, tên là Hóa Nguyên Đan.” Nói đến đây, Vạn Đông Hải cố ý dừng lại.
Quả nhiên, có người nghe xong là một loại đan dược mới khai phá, lập tức không nhịn được.
“Vạn lâu chủ, ngươi cũng đừng thừa nước đục thả câu nữa, mau nói cho chúng ta biết dược hiệu của Hóa Nguyên Đan này đi.”
“Đúng vậy đấy, Vạn lâu chủ, Hóa Nguyên Đan này đến cùng là dùng để làm gì?”
Thấy mọi người đã nóng lòng rồi Vạn Đông Hải mới cười nói: “Dược hiệu của Hóa Nguyên Đan này chính là, tăng lên một tầng cảnh giới cho võ giả Nguyên Khí cảnh vô điều kiện. Có điều, cả đời một võ giả chỉ có thể sử dụng một lần, tiếp tục phục dụng, là không có chút hiệu quả nào.”