Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng vậy! Năm đó Tây Sơn hoàng giá là cường giả Hoàng cấp khó đối phó nhất trong Vương Thành này, những cường giả Hoàng cấp khác đều không dám đụng tới ông ta, có thể thấy thực lực của hồn võ giả đáng sợ tới mức nào. Nhưng tên Cơ Thanh này, lại còn chưa có bất kỳ hành động nào, đã khiến đối thủ phải nằm rạp xuống rồi!”

“Các ngươi có phát hiện ra không, Từ Thanh đó hét ra rất nhiều thần hồn bí kỹ, những bí kỹ đó đều giống với thần hồn bí kỹ của Tây Sơn hoàng giả. Lẽ

“Không phái chứ?”

Nhìn Từ Thanh nằm dài trên mặt đất không còn đứng dậy nổi, Diệp Viễn tiện tay lấy ra một viên đan dược, nói: “Ăn đi, có thể giúp ngươi khôi phục hồn lực.”

Từ Thanh nhận lấy đan dược, do dự trong chốc lát, nhưng lúc sau hắn vẫn nuốt xuống.

Rất nhanh, giống như một cơn mưa rào tưới đẫm lên thần hồn của hắn, hồn lực của Từ Thanh nhanh chóng được phục hồi!

Đúng lúc này, Tiêu Trường Phong đột nhiên đứng dậy đi vội tới bên võ đài, chắp tay nói với Từ Thanh: “Lẽ nào các hạ của là đệ tử của Tây Sơn tiền bối?”

Trong đám đông, có hai nữ tử dung mạo không có gì nối bật. Trong đó có một người đang nhìn bóng người đứng trên võ đài, cũng không biết người đó đang nghĩ điều gì.

“Ha ha, xem Diệp công tử lại vì Tiêu Như Yên mà đứng ra khiêu chiến với tất cả anh hùng trong thiên hạ, không biết tiểu thư cảm thấy thế nào?” Người còn lại cười nói.

Nữ tử này lại biết thân phận thật sự của Diệp Viễn, không phải là Nghiên Nhi thì còn ai vào đây nữa?

Nữ tử còn lại không nói gì, đương nhiên chính là Ly Nhi rồi.

Thực ra trong những ngày gần đây, bọn họ vẫn luôn ở trong Vương Thành. Nếu như không phải có hai người bọn họ, Diệp Viễn đã không thể gặp được các sư huynh đệ của hắn.

Chính nhờ sự âm thầm bảo vệ của hai người họ, mới có thể giúp các sư huynh đệ của Diệp Viễn an toàn sống tiếp.

Trong thời gian Triệu Thừa Càn nhận đòn chịu tội vang động khắp nơi, đương nhiên Ly Nhi cũng biết Diệp Viễn đã lén lút ấn nấp trong Vương Thành.

Đương nhiên, những việc mà Diệp Viễn làm lại không hề được gọi là “lén lút”.

Chỉ là Ly Nhi cũng không ngờ rằng, hôm nay Diệp Viễn lại là người đầu tiên bước lên võ đài, khiêu chiến với các anh hùng trong thiên hạ!

Nghe những lời thì thầm đó của Nghiên Nhi, không hiểu tại sao, trong tim Ly Nhi chợt dâng lên một cảm xúc khó tả.

Những cảm giác này đối với nàng đều là cảm xúc tới một cách rất bất ngờ.

Liệu có phải trái tim nàng đã rung động trước hẳn rồi hay không?

Ta bị làm sao thê’ này…

Với những chuyện không nằm trong dự định của mình, đương nhiên Ly Nhi sẽ không bao giờ chịu thừa nhận: “Ta thì có thể có ý nghĩ gì được cơ chứ? Tiêu Như Yên đó không phái được mệnh danh là song tuyệt Vương Thành sao, đương nhiên sẽ xinh đẹp như tiên giáng trần rồi. Diệp công tử có được mối nhân duyên với nàng ấy, ta cũng chúc mừng cho hắn.”

Nghiên Nhi bĩu môi nói: “Nghĩ một đằng nói một nẻo! Nghiên Nhi lại còn không đi guốc trong bụng tiểu thư sao! Tiểu thư ra sức thâm nhập vào Cuồng Phong giới, lại còn vì Diệp công tử làm nhiều việc như vậy, lẽ nào lại không có chút suy nghĩ gì đối với hắn ư?”

Tim Ly Nhi chọt lặng đi, nhưng ngay sau đó lại nguy biện: “Có suy nghĩ gì được chứ? Lẽ nào ngươi còn không biết, nếu không phải chứng tư liệt thần hồn này của ta, thì ta còn phải nhờ hắn sao? Ta làm như vậy, cũng chỉ để đáp lại chút nhân tình với hắn, để hắn tận tâm giúp ta chữa bệnh mà thôi.”

Nghiên Nhi xua tay nói: “Được rồi được rồi, cho dù người có suy nghĩ gì cũng chẳng có tác dụng gì nữa đâu, sau ngày hôm nay người ta sẽ thành tướng công của người ta rồi!”

Không biết tại sao, khi Ly Nhi nghe câu này, trong lòng lại càng cảm thấy không thoải mải.

Một bên khác, cũng có một người không mấy nổi bật cũng đang nhìn chằm chằm về phía Diệp Viễn không rời, trong ánh mắt người đó lộ rõ vẻ ngạc nhiên!

“Không ngờ rằng, tên tiểu tử ngươi lại trốn vào trong Vương Thành! Không những ẩn nấp trong Vương Thành, mà lại còn trở thành đệ tử của Tinh Uyên hoàng giả, hơn thế nữa lại còn ngang nhiên xuất hiện chốn đông người, thật đúng là to gan lớn mật! Hại ta cả mấy tháng trời không có chút tin tức gì của ngươi, hoá ra ngươi đã sớm chui vào được Vương Thành này rồi! Nhưng… ha ha, may mắn của ngươi cũng sẽ chỉ tới đây mà thôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK