Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hết cách rồi, tiểu gia ta cái gì cũng thiếu, chỉ có Thần Quân Huyền Bảo là không thiếu. Bây giờ, ngươi cũng tới nếm tư vị bạo nổ của Thần Quân Huyền Bảo đi.”

Diệp Viễn cười cười, thân hình chợt biến mất không thấy tung tích.

Tóc gáy Hác Lượng dựng thẳng, trực tiếp triển khai thân pháo muốn chạy trốn.

Nhưng mà, Ninh Thiên Bình sao có thể cho hắn cơ hội chạy thoát?

Chỉ thấy thân hình hắn lóe lên, ngăn đường đi của Hác Lượng.

Đúng lúc này, Diệp Viễn đã lao đến!

Một cỗ năng lượng kinh khủng, trong nháy mắt bộc phát. Hác Lượng vận thần nguyên của toàn thân lên, muốn ngăn cản cỗ bạo nổ này.

“Bùm!”

Năng lượng kinh khủng lại nổ, thân thể Hác Lượng trực tiếp bay rớt ra ngoài.

Cách đó không xa, thân hình Diệp Viễn và Ninh Thiên Bình hiển hiện.

Trên mặt Ninh Thiên Bình cũng là vẻ tái nhợt, vừa rồi trong nháy mắt đó, hắn cũng cảm thấy mình sắp chết.

Nếu như không phải Diệp Viễn dẫn mình rời khỏi chỗ đó, sợ rằng hắn cũng không khá hơn chút nào so với Hác Lượng.

Mặc dù, tốc độ phi hành của cường giả Thần Quân tầng ba cực nhanh, cũng có thể vận dụng pháp tắc không gian đơn giản, nhưng mà Diệp Viễn có năng lượng xuyên tầng không gian, né tránh uy lực của vụ bạo nổ này.

“Còn lại, giao cho ngươi.” Diệp Viễn thản nhiên nói.

“Vâng!”

Ninh Thiên Bình đáp một tiếng, trực tiếp đi lên kết liễu tính mạng Hác Lượng, thu lại nhẫn đựng vật và Thần Quân Huyền Bảo của hắn.

Sau khi thu thập, Diệp Viễn nhìn Ninh Thiên Bình nói “Sao ngươi lại đi theo?”

Ninh Thiên Bình cười ha ha nói: “Thiên Bình muốn đi theo đại nhân, cho dù là làm một chân chạy cho đại nhân cũng được.”

Diệp Viễn nhìn hắn, nói: “Bây giờ, ta đã không phải là trưởng lão, hơn nữa còn là một phế nhân, có thể… vĩnh viễn cũng không đột phá được Thần Quân Cảnh! Ngươi theo ta, không có chỗ nào tốt cả.”

Ninh Thiên Bình cười nói: “Ha ha, người khác không tin đại nhân, nhưng ta tràn đầy lòng tin với ngài. Nếu như đại nhân không thể nào đột phá được Thần Quân Cảnh, vậy thì cũng quá không có thiên lý rồi. Ta theo đại nhân, chờ ngày đại nhân đột phá được Thần Quân Cảnh, cũng dính được chỗ nhờ.”

Trong lòng Diệp Viễn cảm động, nhưng mà miệng cười mắng: “Ngươi chạy theo như thế, Ninh gia biết, e là lại trách ta.”

Ninh Thiên Bình cười ha ha một tiếng: “Đại nhân sao lại quan tâm cái này? Ha ha, chuyện ở hội nghị trưởng lão, ta cũng nghe nói. Có điều, đại nhân, ngài đừng trách gia chủ, quản lý một gia tộc to như vậy, hắn tự nhiên cũng phải để chữ lợi lên đầu.”

Diệp Viễn gật đầu nói: “Việc nhỏ mà thôi, không đáng nhắc đến. Được rồi, Bây giờ cũng đã dọn dẹp sạch sẽ rồi, chúng ta xuất phát thôi.”

Tay hắn vung lên, một tòa cung điện xuất hiện trước mặt Ninh Thiên Bình, tròng mắt hắn trừng đến sắp rớt ra ngoài, kinh hô: “Đại, đại... đại nhân, đây là cái gì?”

Đối với phản ứng của Ninh Thiên Bình, Diệp Viễn đã sớm dự liệu được, cười nói: “Không phải ngươi đã nhìn thấy rồi sao, đây là một kiện không gian Chân Thần Huyền Bảo, con đường về sau của chúng ta, phải dựa vào nó.”

Ninh Thiên Bình há to mồm, không dám tin nói: “Chân… Chân Thần Huyền Bảo! Trời ạ!”

Ninh Thiên Bình suýt chút nữa cắn cả vào đầu lưỡi, đây chính là một kiện Chân Thần Huyền Bảo đỉnh phong, hơn nữa còn là không gian Chân Thần Huyền Bảo cực hiếm có.

Loại bảo vật này, nếu để cho thành chủ đại nhân biết, sợ là đến hắn cũng sẽ động suy nghĩ không chính đáng đi?

Thảo nào lần trước, đến cường giả Thiên Thần cũng không giết được đại nhân, hóa ra là hắn trốn trong cái này!

Ninh Thiên Bình vô cùng thông minh, Diệp Viễn lấy lá bài này ra trước mặt hắn, chẳng khác nào đã chân chính công nhận hắn, coi hắn như người một nhà.

Đi vào cung điện nguy nga, Ninh Thiên Bình cảm giác như mình đi vào một thế giới khác.

Hắn chợt nhớ tới cái gì đó, hỏi Diệp Viễn: “Đại nhân, chúng ta đây là muốn đi đâu?”

Diệp Viễn cười nói: “Thông… Thiên… Sơn!”

Cả người Ninh Thiên Bình chấn động, ánh mắt đã không dám tin.

Mấy trăm năm nay, Diệp Viễn tích lũy hơn mười tỉ tài phú, dư dả dùng để phi hành.

Diệp Viễn đối với Thông Thiên Giới bên ngoài hoàng thành Thiên Ưng cũng không quên thuộc hết, nhưng mà có bản đồ sống Vô Trần này, cũng không có lạc đường.

Hơn mười năm sau, hai người đi vào một tòa vương thành.

Vương thành này tên là vương thành Xuyên Cát, là một tòa vương thành có cấp độ cao.

Vị trí địa lý của vương thành Xuyên Cát vô cùng đặc thù, nơi đây hẻo lánh, là giao giới của mấy thế lực lớn.

Thế lực nơi đây cài răng lược, cao thủ như mây, tình thế hết sức phức tạp.

Sở dĩ tới nơi này là bởi vì Vô Trần nói với Diệp Viễn, vương thành Xuyên Cát có thể có bán Vạn Thọ Thiên Hồn Thạch.

Đảo mắt đã qua hơn bốn trăm năm, Vạn Thọ Thiên Hồn Thạch đã sắp tiêu hao hết.

Tìm kiếm Vạn Thọ Thiên Hồn Thạch, cũng là một trong những mục tiêu quan trọng trong chuyến đi lần này của Diệp Viễn.

Đi trên đường phố vương thành Xuyên Cát, người ở xung quanh đi lại không ngừng, có vẻ hết sức phồn hoa.

Có điều, đầu đường cuối ngõ, cũng có thể tùy ý thấy được có một vài thế lực nhỏ đấu sống chết với nhau.

Theo lời Vô Trần nói, tất cả thế lực lớn nhỏ ở nơi đây rắc rối phức tạp, chém chém giết giết là chuyện như cơm bữa.

Có điều, có ba thế lực lớn làm chủ ở vương thành này, lần lượt là, phủ thành chủ, Kiếm Tinh Minh và Huyết Hồng Phủ.

Có người nói, ba thế lực lớn này đều có cường giả Thần Quân tầng một tọa trấn.

Một tòa vương thành, có cường giả Thần Quân tầng một tọa trấn đã là cực kỳ hiếm thấy.

Loại địa phương này, là thiên đường của một vài tán tu, bọn họ ở chỗ này giúp đỡ nhau, cho nên buôn bán ở đây cũng rất phát đạt, thậm chí còn phát đạt hơn nhiều so với hoàng thành Thiên Ưng.

Cũng chỉ có ở loại địa phương này, mới có thể xuất hiện loại kỳ trân dị bảo như Vạn Thọ Thiên Hồn Thạch.

“Đại nhân, có chút không đúng lắm! Cho dù vương thành Cát Xuyên này cao thủ như mây, nhưng thế này cũng không khỏi quá nhiều đi? Trên đường phố này, tùy ý cũng có thể thấy được cường giả Thần Quân Cảnh, quả thực so với hoàng thành Thiên Ưng còn nhiều hơn!” Ninh Thiên Bình bỗng nhiên nói.

Diệp Viễn gật đầu, hiển nhiên hắn cũng phát hiện một tia dị thường này.

Sau khi bọn họ vào thành không lâu, chỉ riêng cường giả Thần Quân Cảnh đã thấy hơn mười người!

Tuy nói, trong này phần lớn đều là cường giả Thần Quân tầng một, nhưng mà số lượng này không khỏi quá khoa trương đi.

Nếu tính như vậy, bây giờ cường giả Thần Quân Cảnh trong thành, ít nhất cũng có đến mấy nghìn người.

Quy mô bậc này, có thể so sánh một một vài hoàng thành đẳng cấp khá cao.

“Ngươi đi tìm người hỏi thăm một chút đi.” Diệp Viễn nói.

Ninh Thiên Bình gật đầu, chặn một Thần Quân tầng một hỏi: “Vị huynh đệ này, vương thành Xuyên Cát chúng ta gần đây có phải có việc gì trọng đại không, sao lại có nhiều võ giả Thần Quân Cảnh như vậy?”

Ngươi kia thấy thực lực của Ninh Thiên Bình, không dám thất lễ, có điều vẫn là kinh ngạc nói: “Ngươi thế mà lại không biết?”

Ninh Thiên Bình bật cười nói: “Không biết mới hỏi ngươi chứ!”

Người kia thấy biểu cảm của Ninh Thiên Bình không giống nói đùa, mới nói: “Trấn cổ Thiên Môn ở vùng đất hoang phía bắc của vương thành Xuyên Cát ba nghìn năm mới mở một lần, bây giờ cách kỳ hạn ba nghìn năm sắp đến rồi, cường giả Thần Quân Cảnh của mười tòa hoàng thành, vương thành xung quanh đều hội tụ đến đây, muốn đi vào Trấn cổ Thiên Môn tìm kiếm cơ duyên. Vương thành Xuyên Cát này đương nhiên sẽ có rất nhiều võ giả Thần Quân Cảnh.”

“Trấn cổ Thiên Môn?” Vẻ mặt Ninh Thiên Bình vô cùng nghi hoặc, hiển nhiên là chưa từng nghe qua.

Người kia nói: “Nghe nói trấn cổ Thiên Môn là cường giả Chân Thần để lại, bên trong có lượng lớn cơ duyên. Công pháp, võ kỹ, đan dược, thậm chí là pháp tắc, cái gì cần cũng có. Đã từng có người đạt được công pháp truyền thừa của cường giả Chân Thần ở trong đó, tu luyện tới Chân Thần Cảnh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK