Lúc trước Long Đường giao đấu rực rỡ hào quang, liên tiếp quá quan trảm tướng, một mực xông đến vòng thứ tư, mới thua ở trong tay Lạc Thừa Phong.
Bỏ qua Diệp Viễn một bên không nói, Long Đường tuyệt đối là hắc mã lớn nhất lần thi đấu này!
Phá Vọng Quyền Ý của hắn mạnh đến cơ hồ quét ngang cường giả Linh Dịch tầng chín trở xuống!
Đương nhiên, vận khí của Long Đường coi như không tệ. Trước khi đụng phải Lạc Thừa Phong, hắn thật đúng là không có đụng tới đối thủ quá lợi hại gì.
Dù vậy, lấy cảnh giới Linh Dịch tầng năm đi đến một bước này, tuyệt đối là đã đủ mạnh!
Long Đường cười cười, hiển nhiên rất hài lòng với kết quả này.
Mà thông qua lần thi đấu này, rốt cục hắn cũng ý thức được mình lĩnh ngộ Phá Vọng Quyền Ý mạnh bao nhiêu rồi.
Những đệ tử cảnh giới cao hơn hắn kia, mặc dù thực lực không so được với Trương Kính, nhưng tuyệt đối không phải hạng xoàng xĩnh.
Có thể ở trong đám đệ tử hạch tâm cường giả như mây tiến vào vòng thứ tư, tuyệt đối là có bản lĩnh thật sự.
“Diệp sư huynh, đối thủ vòng tiếp theo của huynh là đến Lạc Thừa Phong. Ta biết kiếm ý của huynh rất mạnh, nhưng đụng phải hắn vẫn là phải cẩn thận mới được!”
“ừm, ta biết. Trong mười vị trí đầu có bốn vị nửa bước Ngưng Tinh, thế nhưng Lạc Thừa Phong có thể ép được hai người, thực lực có thể thấy được chút ít.” Diệp Viễn gật đầu nói.
Diệp Viễn cũng không phải hạng người hung hăng kiêu ngạo mắt cao hơn đầu, mà đầu óc của hắn rất thanh tỉnh.
Lúc trước, Tô Vũ Bách nửa bước Ngưng Tinh dùng một chưởng đánh cho Hô Diên Dũng trọng thương thổ huyết, có thể thấy được chênh lệch giữa Linh Dịch tầng chín đỉnh phong và nửa bước Ngưng Tinh.
Bản thân Hô Diên Dũng có tiềm lực hơn Tô Vũ Bách, thực lực cũng mạnh hơn Linh Dịch tầng chín bình thường.
Dù vậy, hắn vẫn là một chiêu bại
trận!
Mặc dù lúc ấy bởi vì muốn cứu Diệp Viễn, Hô Diên Dũng không thể không đối chiến chính diện với Tô Vũ Bách, nhưng cái này cũng đủ nói rõ nửa bước Ngưng Tinh cường đại đến thế nào!
Mà Lạc Thừa Phong có thể lấy cảnh giới Linh Dịch tầng chín đỉnh phong, lực áp hai vị nửa bước Ngưng Tinh, có thế thấy được hắn lĩnh ngộ một loại ý cảnh nào đó đạt đến dạng cảnh giới gì!
“Thế nào? Huynh đã giao đấu với hẳn? Tiết lộ một chút đi!” Diệp Viễn cười nói.
Long Đường hơi có chút ngoài ý muốn: “Ha ha, nghĩ không ra vậy mà huynh cũng quan tâm đến đối thủ của mình. Ta còn tưởng rằng huynh không để ý cái này đấy!”
Diệp Viễn cười cười: “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng mà! Ta cũng không phải cường giả Thần cảnh, không có khả năng quét ngang hết thảy đối thủ.”
Long Đường gật gật đầu, hắn biết Diệp Viễn rất mạnh, nhưng dù sao thì cảnh giới của Diệp Viễn cũng quá thấp.
Những đối thủ bình thường kia vẫn còn tốt, nhưng cảnh giới cao hơn nhiều so với hắn, đối thủ lĩnh ngộ ý cảnh lại mạnh, đương nhiên hắn sẽ để ý.
Nhớ lại trận chiến với Lạc Thừa Phong, trong hai con ngươi của Long Đường lộ ra nồng đậm kiêng dè.
Rất hiển nhiên, trận chiến kia cũng không phải là hồi ức tốt đẹp gì.
“Mạnh! Rất mạnh! Ngay cả năm chiêu ta cũng không có chịu đựng được! Hơn nữa, đấy là hắn còn chưa xuất ra vũ khí!” Long Đường kiêng kị nói.
Trong mắt Diệp Viễn lộ ra vẻ ngưng trọng, thực lực của Long Đường hắn biết đến rõ ràng, có thể dùng năm chiêu đánh bại Long Đường, hơn nữa ngay cả vũ khí đều không dùng, có thể thấy được thực lực của Lạc Thừa Phong mạnh bao nhiêu!
“Hả? Vậy huynh có biết đến cùng là hắn dùng vũ khí gì hay không?” Diệp Viễn hỏi.
Long Đường gật đầu nói: “Ta có chút không cam lòng, về sau tìm đồng môn nghe ngóng một chút, mới biết được Lạc Thừa Phong dùng chính là Phán Quan Bút! Mà có thể buộc hắn sử xuất Phán Quan Bút, chỉ có Thiên Vũ!”
Diệp Viễn ngạc nhiên nói: “ừm? Đây là vì cái gì? Ngay cả Đường Ngọc Nhi cũng không ép được ra vũ khí của hắn sao? Thế nhưng xếp hạng của Đường Ngọc Nhi là cao hơn hắn mà!”
Long Đường nói: “Lúc mới nghe nói ta cũng có chút kinh ngạc, thế nhưng nghe người ta nói, Lạc Thừa Phong đã từng nói, hắn chính là một thư sinh, nếu không phải sinh tử chiến, hắn sẽ không lấy Phán Quan Bút của mình đi đối phó với một nữ nhân.”