Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chất lượng đan dược mà Bảo Trư đòi hỏi cực cao, nó bây giờ đã uống quen đan dược của Diệp Viễn, đan dược của Đỗ Như Phong, nó uống đã trở nên vô vị rồi.

“Đã như vậy, sao ngươi biết được sau này ta vô phương luyện chế để cho ngươi phá bỏ đan dược của cảnh giới Thiên đế đây?” Diệp Viễn cười tít mắt nói.

Nói xong những điều này, Diệp Viễn không nói nữa, lẳng lặng chờ kết quả của Tiểu Đồng.

Hắn có lòng tin với bản thân, Tiểu Đồng nhất định sẽ đồng ý.

Sức mạnh của tiểu Đồng bây giờ rất yếu, ở lại Thần Điện ngược lại sẽ rất nguy hiểm, chi bằng cùng Diệp Viễn đi ra ngoài lưu lạc rèn luyện.

“Được thôi, ngươi thắng rồi, ta đi với ngươi! Bây giờ, cởi bỏ những cấm chế trên người ta đi!” Cũng không biết trôi qua bao lâu, Tiểu Đồng cuối cùng cũng đồng ý rồi.

Nghe thấy Tiểu Đồng đồng ý, Bảo Trư lập tức vui sướng đến nhảy dựng lên.

Không có gì quan trọng hơn mỹ vị này rồi.

Diệp Viễn cười nói: “Cái này không thể được, biến thành cường giả Thiên Tôn trong tiểu hài tử thì cũng là cường giả Thiên Tôn, ta không muốn đem tính mạng của bản thân ra đùa giỡn. Ở đây ta có một viên độc dược, là luyện chế đặc biệt dành cho ngươi, ngươi uống nó vào, ta liền cởi bỏ cấm chế cho ngươi.”

Tiểu Đồng giận đến mặt tái mét, hung dữ nhìn Diệp Viễn nói: “Tiểu tử, đợi ta khôi phục sức mạnh rồi, nhất định sẽ giết ngươi đầu tiên!”

Diệp Viễn lắc đầu nói: “Ngươi sẽ không giết được đâu! Giết ta rồi thì sẽ không có ai cho Bảo Trư đan dược. Bảo Trư, ngươi nói coi có đúng không?”

Bảo Trư rất nghiêm túc, nhẹ gật đầu, lọc cọc chui vào ngực của Diệp Viễn

“Cái gì chứ, ngài muốn vào Thông Thiên Giới sao?” Đỗ Như Phong nghe lời nói của Tiểu Đồng, suýt chút nữa đã nhảy dựng lên.

Tiểu Đồng mặt nghiêm túc nói: “Ta nghĩ kỹ rồi, hay là tạm thời rời đi trước vẫn tốt hơn. Ta vì cái nguyên nhân công pháp mà cải lão hoàn đồng, cái chuyện này giấu diếm cũng không được lâu. Một khi vô đạo lão quỷ kia biết được tình trạng bây giờ của ta, e rằng sẽ không bỏ qua cho ta.”

Đỗ Như Phong biến sắc, nói: “Vậy… đệ tử theo người cùng đi Thông Thiên Giới!”

Tiểu Đồng lắc đầu nói: “Không cần, ngươi đi cũng không giúp ích được gì, có Diệp Viễn đi theo ta là được rồi.”

Đỗ Như Phong sửng sốt nói: “Diệp… Diệp Viễn sao?”

Tiểu Đồng nhịn không được mà liếc mắt, gật đầu nói: “Hiện tại Bảo Trư đã không ăn được đan dược của ngươi rồi, ngươi cảm thấy ngươi có thể thay thế vị trí của Diệp Viễn không? Yên tâm đi, coi như là thời gian dẫn hắn ra ngoài học hỏi kinh nghiệm. Tên tiểu tử này, là người có tài có thể đào tạo.”

Đỗ Như Phong gật đầu, bất đắc dĩ nói: “Vậy… được thôi, chỉ là đại nhân nhất định phải cẩn thận, Thông Thiên Giới không phải như Hoàng linh hư giới, cao thủ nhiều như mây.”

Đã có cái cớ này, Diệp Viễn đi Thông Thiên Giới trở thành danh chính ngôn thuận rồi.

Hắn cũng không cần lo lắng, Thần Điện sẽ vì vậy mà giận cá chém thớt Ảnh Nguyệt tông.

Trước khi rời Hoàng linh hư giới, Đỗ Như Phong còn tìm ra được một đống Ngũ linh dược lớn, trực tiếp đưa cho Diệp Viễn.

Bảo Trư thế mà là một cái thùng cơm lớn, lương thực mang không đủ là không được.

Thật ra, sau khi Diệp Viễn mở ra tầng thứ hai của Tử Cấp Điện, hiện tại cũng khá giả, việc mua Linh dược ngũ giai cũng là chuyện có thể làm được.

Chẳng qua có Thần Điện tặng, hắn đương nhiên cũng cười lấy bỏ vào rồi.

Mười ngày sau, hai người với một con heo, bước vào Tâm hư giới, biến mất giữa tầm mắt của mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK