Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo âÂm thanh nhìn lại, đám người phát hiện, lại là một người trẻ tuổi Thiên Thần cảnh.

"Ngươi? Ngươi xác định ngươi có thể?" Chiêu Mẫn dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hắn.

Người trẻ tuổi cười tươi một cái, nói: "Ta có thể đi trước một chuyến."

Đám người hai mặt nhìn nhau, Kiều Nguyên trầm giọng nói: "Được! Ngươi đi đi!"

Người trẻ tuổi chậm rãi đi qua, nhàn nhã như đi bộ, thật sự đi đi về về một chuyến.

Chỉ là, tốc độ hắn xông qua cấm chế chậm hơn Diệp Viễn rất nhiều.

Đám người thấy thế, lập tức lộ ra vẻ mừng như điên.

Chẳng ai ngờ rằng cái người trẻ tuổi Thiên Thần cảnh này, lại có thể phá giải cấm chế cao thâm như vậy.

Kiều Nguyên hai mắt tỏa sáng, vui mừng nói: "Ngươi tên là gì?"

Người trẻ tuổi cười nói: "Đường Viêm."

Người trẻ tuổi kia không phải người khác, chính là Đường Viêm!

Ngay cả Diệp Viễn cũng không nghĩ tới, nơi này trừ hắn ra lại còn có một người có thể đi qua được cấm chế.

"Ha ha ha, thật sự là trời không tuyệt đường ta! Nhanh, ngươi mau dẫn đường đi!" Kiều Nguyên không nhịn được vội vã nói.

Đường Viêm lại cười nói: "Các vị tiền bối đừng vội, bản lĩnh khác Đường Viêm không có, ngược lại là có nghiên cứu một chút về cấm chế. Nhưng, vãn bối có một yêu cầu quá đáng."

Kiều Nguyên biến sắc, bất quá rất nhanh lại khôi phục như lúc ban đầu, cười nói: "Nói!"

Nếu như lúc này Đường Viêm không đề cập tới điều kiện, thì mới là không bình thường.

Đường Viêm cười nói: "Các vị tiền bối, sau khi tiến vào trong Tiên Lâm Thiên Cung, phải toàn lực bảo đảm an toàn cho ta, hi vọng các vị phát lời thề với thiên đạo! Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, với trình độ của Tiên Lâm Thiên tôn không biết bên trong còn tồn tại cấm chế như thế nào. Bảo đảm an toàn của ta, các vị tiền bối chỉ lợi không có hại. Cho tới bây giờ, vãn bối không cầu gì khác chỉ cầu có thể an toàn ra ngoài."

Mấy đại Thiên Tôn cường giả nhìn hắn chăm chú một chút, rất nhanh liền đồng ý yêu cầu của Đường Viêm.

Giống như Đường Viêm đã nói, cấm chế của Tiên Lâm Thiên tôn thật sự rất đáng sợ.

Nơi này là hang ổ của Tiên Lâm Thiên tôn, bên trong có cấm chế như thế nào vẫn chưa biết được.

Có Đường Viêm ở đây đích thật là một lựa chọn tốt.

Sau khi phát lời thề với thiên đạo, Đường Viêm bắt đầu dẫn theo đám người tiến vào trong Tiên Lâm Thiên Cung.

...

"Ha, những tên ngu xuẩn kia làm sao có thể ngờ rằng, Thiếu chủ là truyền nhân của Tiên Lâm đại nhân? Lần này bọn họ chỉ có thể ở bên ngoài chờ." Sau khi tiến vào Thiên Cung, Cuồng Đao quỷ tôn cười lạnh nói.

Diệp Viễn cười nói: "Vậy cũng không chắc!"

Cuồng Đao quỷ tôn biến sắc, nói: "Thiếu chủ, đây là ý gì?"

Diệp Viễn nói: "Tiên Lâm Thiên tôn bày ra đại cục như vậy, chính là vì dẫn những người này tiến vào trong. Hiện tại bọn họ đã đến cửa chính làm sao có thể chặn bọn họ ở ngoài cửa được?"

Cuồng Đao quỷ tôn biến sắc, nói: "Cái này... Rốt cuộc Tiên Lâm đại nhân muốn làm gì?"

Diệp Viễn cười ha ha, nói: "Cái kia chỉ có hỏi chính lão ta mới biết được! Dù sao, đối với thế giới Tiên Lâm mà nói, khẳng định không phải chuyện gì tốt đẹp! Hử?"

Bỗng nhiên, Diệp Viễn nhướng mày cảm nhận được một cơn chấn động trong tử cực điện.

Tâm niệm hắn khẽ động, Tiểu Đồng ôm Bảo Trư hồng Hồng Âmũm mĩm xuất hiện.

"Ha hú ha hú..." Bảo Trư kêu một trận gọi Diệp Viễn.

Diệp Viễn nhướn lông mày lên, cười nói: "Được, bọn ta đi theo mi!"


Tiểu Đồng nhẹ buông tay, thân hình Bảo Trư như điện, trực tiếp xông vào chỗ sâu trong đại điện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK