Vu Tĩnh là một nữ nhân, hơn nữa còn là một nữ nhân xinh đẹp.
Mà nữ nhân xinh đẹp thì sẽ không thể chịu nổi khi trên người đầy mùi thuốc.
Cộng thêm ăn mặc điểm trang, tô son trát phấn, mùi thuốc còn lưu lại trên người thật sự là nhạt vô cùng.
Cho dù là vậy thì Diệp Viễn vẫn chỉ cần ngửi một cái là có thể chẩn đoán ra tin tức, bản lĩnh này quả thật là không thể tưởng tượng nổi.
“Không ngờ nha, Diệp huynh đệ lại thâm sâu khó lường như vậy!” Đoạn Bằng nhìn Diệp Viễn, trong mắt lóe vẻ ngạc nhiên lại mừng rỡ.
Có một Luyện Dược sư lợi hại như vậy theo bên người thì tuyệt đối là một niềm vui bất ngờ nha!
Tiểu đội có Luyện Dược sư thì tỷ lệ thương vong sẽ giảm đến mức thấp nhất.
Chỉ có điều, Luyện Dược sư quá mức quý giá, bọn họ căn bản là không mời nổi.
Diệp Viễn nói với Vu Tĩnh: “Hoả Vân Băng Lăng Trùng cực kỳ hiếm thấy, căn bản không thể tìm thấy ở bên ngoài. Loại độc này quả thật rất phiền toái, bởi vì hai loại thuộc tính băng hoả của nó đan xen khắp cơ thể, không đâu không có, giống như cối xay vậy, đảo lộn âm dương, hành hạ thân thể của võ giả.”
Vu Tĩnh gật đầu nói: “Đúng đúng đúng, chính xác là như vậy! Diệp Viễn, ngươi… ngươi có cách thật sao?”
Diệp Viễn lắc đầu nói: “Loại độc này quả thực rất lợi hại, trong nhất thời không có cách nào cả.”
Lời này vừa dứt, Vu Tĩnh liền lộ ra vẻ mặt thất vọng tột cùng.
La Dũng bên cạnh lại cười ầm lên, nói: “Ha ha, ngươi nói cả nửa ngày trời thì cũng có khác gì chưa nói đâu! Ta còn tưởng ngươi có nhiều năng lực lắm chứ, còn nói lâu tới vậy, có khác gì đánh rắm đâu!”
Diệp Viễn cũng lười để ý tới hắn, hỏi Vu Tĩnh: “Tĩnh tỷ à, tỷ có biết chỗ đệ đệ tỷ bị trùng cắn là ở đâu không hả?”
Vu Tĩnh mờ mịt lắc đầu, nói: “Lúc đó bọn họ bị một con hung thú vô cùng lợi hại đuổi giết đến hoảng hốt chạy bừa, nào còn biết được bị cắn ở đâu chứ.”
La Dũng vừa nghe lại lộ ra vẻ mặt tươi cười hả hê.
Lần này thì manh mối đứt đoạn hết rồi chứ gì?
Diệp Viễn lại không cảm thấy gì cả, lại hỏi tiếp: “Vậy… mấy người rất quen thuộc với dãy núi Thiên Yêu, thế có biết có nơi nào âm u ẩm ướt, chướng khí khắp nơi, lại vẫn luôn tràn đầy địa hoả chứ?”
Vu Tĩnh vẫn hoang mang lắc đầu như cũ, Đoạn Bằng lại bỗng nhiên nói: “Nếu là loại địa phương này thì ta biết có một chỗ.”
Thấy mọi người đều nhìn qua, Đoạn Bằng nói: “Khe Ô Thuỷ!”
Những người khác còn đỡ, La Dũng vừa nghe thì không khỏi biến sắc: “Chính là khe Ô Thuỷ có đi không về trong truyền thuyết kia?”
Đoạn Bằng cũng là vẻ mặt nặng nề: “Không sai!”
Diệp Viễn gật đầu: “Chính là nó rồi! Chúng ta đi xem thử đi!”
Lời của Diệp Viễn khiến mọi người đều sợ ngây người.
Đoạn Bằng không ngờ Diệp Viễn nói đi là đi liền, trầm giọng nói: “Diệp huynh đệ đừng có đùa như vậy chứ? Chúng ta tiến vào dãy núi Thiên Yêu là có mục tiêu khác, bây giờ lại chuyển đường đi đến khe Ô Thuỷ thì sợ là không được thích hợp lắm đi? Hơn nữa, khe Ô Thuỷ cũng mang tiếng là nguy hiểm rồi, bên trong có vô số độc trùng, vừa không cẩn thận một chút là toàn bộ chúng ta đều sẽ bỏ mạng ở đó đấy.”
La Dũng nghe vậy cũng cười lạnh nói: “Tiểu tử, tiểu đội của chúng ta là do Đoạn lão đại bỏ tiền mướn về đó, sao bây giờ lại giống như do ngươi làm chủ vậy hả?”
Vu Tĩnh nghe thấy lời của Diệp Viễn thì trong lòng không khỏi ấm áp lên.
Diệp Viễn lại nhàn nhạt nói: “Diệp mỗ là Luyện Dược sư, trong mắt ta không có việc gì quan trọng hơn cứu người cả. Huống chi… muốn nói đến nguy hiểm thì đích đến lần này của chúng ta e là không hề thua kém gì khe Ô Thuỷ đâu nhỉ?”
Đoạn Bằng vừa nghe vậy liền biến sắc, trầm giọng nói: “Tiểu Tử, ngươi như vậy là có ý gì?”
Diệp Viễn cười nói: “Chẳng có ý gì cả, Đoạn lão đại nói lần trước hắn vào núi đã vô tình biết được chỗ của Ngân Dực Địa Linh Quả. Thế nhưng hắn nhất định chưa nói cho các ngươi biết, Ngân Dực Địa Linh Quả không chỉ có thú phối hợp cường đại như Tử Nhãn Ma Viên, còn có Lục Đằng Bích La Hoa là linh dược phối hợp, mà Lục Đằng Bích La Hoa còn có thêm thú phối hợp là Ám Dạ Độc Biên Bức. Ta nghĩ mấy thứ đó gộp lại với nhau thì nơi đó cũng chẳng an toàn hơn khe Ô Thuỷ bao nhiêu đâu ha?”
Lời của Diệp Viễn khiến mọi người đều biến sắc.
Tử Nhãn Ma Viên là hung thú cấp bốn, này thì khỏi nói nữa.
Ám Dạ Độc Biên Bức cũng là hung thú khiến người ta vừa nghe liền biến sắc, càng quan trọng hơn là cái thứ đó toàn kết đàn kéo lũ tới, là cái thứ khó chơi nhất.
Võ giả đến cùng cũng không phải Luyện Dược sư, đối với tập tính của linh dược thì nào có biết rõ được như vậy?
Ngân Dực Địa Linh Quả là linh dược cấp bốn cực kỳ hiếm thấy, đem tới tay là có thể bán được giá cao.
Bọn họ cũng không có nghĩ nhiều đến thế, cứ vậy mà tới thôi.
Nào biết được chỗ đó lại nguy hiểm tới vậy chứ!
“Đoạn Bằng, ngươi có ý gì đây hả?” La Dũng nặng nề chất vấn.
Đoạn Bằng cũng sảng luôn rồi, mấy thứ mà Diệp Viễn nói hắn hoàn toàn không biết gì cả.
Lúc hắn nhìn thấy Tử Nhãn Ma Viên thì đã bỏ chạy luôn rồi, căn bản chẳng hề thấy được mấy thứ khác.
“Ta thật sự không biết mà, ai biết chỗ đó lại nguy hiểm như vậy chứ!” Đoạn Bằng vội nói.
La Dũng hừ lạnh nói: “Ngươi đã từng đi đến đó rồi mà còn không biết sao? Tới bây giờ mà ngươi còn cho rằng bọn ta là kẻ ngốc sao? Lão tử không đi nữa!”
Diệp Vấn nhàn nhạt nói: “Ta nghĩ là Đoạn lão đại thật sự không biết đấy. Ngân Dực Địa Linh Thảo hướng âm sợ là sẽ mọc ở cửa vào của hang động nào đó; Lục Đằng Bích La Hoa thích âm, hẳn là ở sâu trong hang động. Nhưng một khi đã kinh động đến Tử Nhãn Ma Viên thì Ám Dạ Độc Biên Bức cũng sẽ bị kinh động theo.”
Lời của Diệp Viễn khiến mọi người hoảng sợ không thôi.
Nếu như cứ liều lĩnh mà đi qua như thế, một khi đã bị Ám Dạ Độc Biên Bức bao vây thì đến chết cũng chẳng biết mình chết thế nào nữa.
La Dũng hừ lạnh nói: “Nếu ngươi đã biết rồi thì sao không chịu nói sớm chút chứ? Ta thấy ngươi chính là đang rắp tâm hại người đây mà!”
Diệp Viễn trừng hắn, nói: “Ta nói ra sớm thì các ngươi tin à?”
Đám người nghe vậy không khỏi sững người, nếu như không phải hiện tại Diệp Viễn đã thể hiện ra thực lực đan đạo kinh người của mình thì bọn họ nhất định sẽ không tin.
Chỉ là một Thần Quân tầng ba thì căn bản không đủ để tin tưởng.
Sắc mặt La Dũng trầm xuống, khua tay nói: “Ta mặc kệ, lão tử không đi nữa! Dù bảo vật có tốt đến mấy thì cũng phải còn mạng mới hưởng được, lão tử không muốn không dưng đi nạp mạng đâu!”
Nói rồi hắn liền thật sự bỏ đi.
Vẻ mặt Đoạn lão đại vô cùng không cam lòng ngăn La Dũng lại nói: “Đừng đi, chỉ cần có thể có được Ngân Dực Địa Linh Quả thì ngươi ta chia sáu phần, bốn phần còn lại chia cho những người khác! Chỉ cần chúng ta có chiến thuật hợp lý thì không phải không có cơ hội đâu!”
Khóe miệng La Dũng nhếch lên, lộ ra vẻ mặt vui vẻ khi thực hiện được gian kế.
Đương nhiên là hắn không muốn đi thật, chỉ là muốn dùng chiêu này để bắt chẹt Đoạn lão đại mà thôi.
Mặc dù thực lực của hắn không bằng Đoạn lão đại, nhưng cũng là cường giả Thần Quân tầng sáu hàng thật giá thật.
Ở đây ai cũng có thể thiếu, nhưng không thể thiếu hắn.
Quả nhiên La Dũng dừng lại nhìn Đoạn lão đại nói lớn: “Đây là ngươi nói đó.”
Đoạn Bằng đang muốn đáp ứng thì Diệp Viễn nhàn nhạt nói: “Vậy ngươi cứ để hắn đi đi, ta có cách không những có thể lấy được Ngân Dực Địa Linh Quả mà còn lấy được cả Lục Đằng Bích La Hoa! Hơn nữa chỉ cần các ngươi đi cùng ta một chuyến đến khe Ô Thuỷ thì chuyến đi này ta với Tĩnh tỷ một phần cũng không lấy. Ngân Dực Địa Linh Quả với Lục Đằng Bích La Hoa, toàn bộ đều thuộc về các ngươi!”
Lời này vừa ra đã khiến mọi người đều biến sắc.
Đoạn Bằng mừng rỡ nói: “Lời này là thật chứ?”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Ngay lúc ngươi nói cho ta biết mục tiêu của chuyến đi này là Ngân Dực Địa Linh Thảo thì ta đã làm xong chuẩn bị khi ở trong thành rồi. Chuyện này đương nhiên không phải nói chơi.”
La Dũng cứng đờ tại chỗ, đi cũng không được mà không đi cũng không được.
Thật là xấu hổ quá đi mà!