Nàng nhận lấy đan dược, nước mắt như mưa nói: “Cảm ơn thiếu gia!”
Diệp Viễn cười đáp: “Nha đầu ngốc, còn khách khí với thiếu gia nữa? Ăn đan dược đi rồi thử vận hành “Thiên Huyễn Băng Phách”, xem thử xem hiệu quả ra sao!”
Lục Nhi gật đầu như gà mổ thóc, nghe lời ăn vào Ngũ Chuyển Băng Tâm Đan, vận hành “Thiên Huyễn Băng Phách”.
“A…”
Rất nhanh, trên mặt Lục Nhi hiện ra vẻ thống khổ, mà nhiệt độ xung quanh cũng giảm xuống trong nháy mắt. cả người và trên mặt Lục Nhi, lại bắt đầu ngưng kết một tầng băng sương thật mỏng.
Rõ ràng là hàn độc của Lục Nhi đang phát tác!
Có điều Lục Nhi cũng là vô cùng bướng bỉnh, cưỡng ép nhịn xuống.
Không lâu sau, rốt cuộc Ngũ Chuyển Băng Tâm Đan bắt đầu có hiệu quả!
Ngũ Chuyển Băng Tâm Đan kia, vậy mà tại đan điền của Lục Nhi tạo thành một đạo khí màu băng lam, đem hàn độc trong cơ thể nàng toàn bộ đều tập trung ở bên trong đan điền.
Dần dần, băng sương trên người Lục Nhi bắt đầu tiêu tan, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.
Diệp Viễn nhìn thấy một màn này thì rất vui vẻ, biết là hàn độc trong người Lục Nhi đã hoàn toàn bị áp chế ở bên trong đan điền rồi!
Hiện tại Lục Nhi chẳng những khỏi hẳn, hơn nữa còn đem hàn độc giấu ở trong đan điền.
Chỉ cần Lục Nhi sử dụng nguyên lực, chẳng những mang theo lực lượng hàn băng, mà còn mang theo hàn độc trong đó.
Một khi xâm nhập vào bên trong cơ thể, sẽ có thể khiến cho đối thủ sống không bằng chết!
Hàn độc này chẳng những không uy hiếp được Lục Nhi nữa, mà còn trở thành một đại sát khí của nàng.
Đột nhiên, trên người Lục Nhi bỗng xuất hiện một cổ khí tức cuồng bạo.
Nhìn thấy một màn này, Diệp Viễn bật cười nói: “Nha đầu này, còn bướng bỉnh nữa, thế mà trực tiếp bắt đầu đột phá!”
Lần đột phá này, thanh thế thật là không nhỏ!
Nguyên lực cuồng bạo bao phủ một khu vực lớn, làm cho nhiệt độ của toàn bộ khu vực này đều giảm xuống.
Rất nhanh, từng mảng từng mảng bông tuyết rơi xuống nơi này!
Lần này, Nguyệt Mộng Ly và những người khác hoảng hốt, bọn họ đều tập trung đến đây.
Nguyệt Mộng Ly thấy Lục Nhi đang tu luyện, không khỏi thất kinh.
Lại nhìn thấy công pháp tu luyện của Lục Nhi, không khỏi cả kinh kêu lên: “Thiên Huyễn Băng Phách! Lục Nhi tu luyện lại là Thiên Huyễn Băng Phách!”
Nàng hướng về phía Diệp Viễn nói, rất rõ ràng công pháp này cũng chỉ có thể là Diệp Viễn truyền cho Lục Nhi.
Nguyệt Mộng Ly biết rõ, Thiên Huyễn Băng Phách là công pháp chủ yếu mà Linh Tuyết Thần Vương ở Thần Vực tu luyện, công pháp này vô cùng cường đại!
“Không sai, chính là “Thiên Huyễn Băng Phách”. Diệp Viễn cười nói.”
Bây giờ Diệp Viễn dường như đã quên chuyện lúc trước, rất thản nhiên đối diện với Nguyệt Mộng Ly.
Thấy ánh mắt của Diệp Viễn, khuôn mặt Nguyệt Mộng Ly đỏ lên, nhưng rất nhanh nàng cũng đã bình tĩnh lại.
Mắt đẹp của nàng đột nhiên lưu chuyển, nhìn chằm chằm Diệp Viễn nói: “Nói đến “Thiên Huyễn Băng Phách” này, ngược lại làm ta nhớ tới một câu chuyện ở Thần Vực, không biết Diệp công tử có muốn nghe hay không?”
Diệp Viễn khẽ mỉm cười đáp: “Xin được rửa tai lắng nghe!”
Nguyệt Mộng Ly gật đầu, tự mình nói: “Năm đó đệ nhất mỹ nhân ở Thần Vực là Linh Tuyết Thần Vương – Mộ Linh Tuyết một đời hâm mộ tuyệt thế Đan Đế – Thanh Vân Tử, hai người đầu tiên là xích mích vài chục năm, nhưng tình cảm là thứ không thể nói trước được, lại cuối cùng là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình. Sau đó đó Linh Tuyết Thần Vương bị địch nhân đánh trọng thương, suýt chút nữa là hồn phi phách tán. Thanh Vân Tử nhận được tin tức, dẫn mười đại cao thủ Thần Vương của Dược Vương Điện xuất thủ nhanh như chớp, trực tiếp tiêu diệt địch nhân, cứu Linh Tuyết Thần Vương về! Lúc ấy thương thế của Linh Tuyết Thần Vương rất nặng, dường như không thể sống sót, thế mà Thanh Vân Tử lại có thể biến mục nát trở lại như cũ một cách thần kỳ, hao phí thời gian chính ngày chín đêm, vì Linh Tuyết Thần Vương luyện chế một viên siêu phẩm linh đan cấp chín, mạnh mẽ kéo Linh
Tuyết Thần Vương từ điện Diêm Vương trở về!”