Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế giới chi lực đột nhiên bộc phát của Thiên Thần tầng sáu, khiến cho cường giả Thiên Thần như Tả Thư Kiệt cũng đều phải biến sắc.

Thiên Thần tầng sáu, ở trước mặt bọn họ là tồn tại vô cùng mạnh mẽ.

"Diệp Viễn cẩn thận!" Lãnh Vũ nhắc nhở.

Mặc dù lúc Diệp Viễn ở Khuy Thiên Cảnh vẫn luôn là chiến đấu vượt cấp, nhưng mà cảnh giới Thiên Thần và Khuy Thiên Cảnh hoàn toàn không thể so sánh với nhau được.

Thêm một tầng cảnh giới là có thể trực tiếp đè chết người!

Vậy mà Diệp Viễn chỉ giễu cợt cười một tiếng, ngón tay phóng ra nhanh như tia chớp.

Aaa!

Một tiếng hét thảm truyền đến, Diệp Viễn không nhìn thẳng vào thế giới chi lực của Ngô Thiên mà bóp cổ họng của hắn ta.

"Thật là mạnh!"

"Không ngờ tới là đến cảnh giới Thiên Thần Diệp Viễn vẫn còn có thể chiến đấu vượt cấp như vậy!"

"Lần này phiền phức lớn rồi! Đắc tội Tuần sát sứ, chúng ta sẽ đều không có kết cục tốt đẹp!"

...

Một chiêu khống chế địch, mấy người Tả Thư Kiệt đều vô cùng khiếp sợ.

Đương nhiên ngoài khiếp sợ ra thì bọn họ cũng đều vô cùng lo lắng.

Dù sao thì Tuần sát sứ cũng là đại diện cho Đế Đô!

Lão giả ở sau lưng sau lưng Ngô Thiên biến sắc, muốn ra tay đã không còn kịp rồi.

"Tiểu tử, buông Thiên thiếu ra! Hậu quả của việc làm tổn thương ngài ấy không phải là thứ ngươi có thể chịu được đâu!" Lão giả uy hiếp nói.

Diệp Viễn nhìn về phía lão giả, lạnh nhạt nói: "Ta hỏi, ngươi đáp! Hơi do dự một chút là hắn ta sẽ không còn mạng nữa."

Lão giả biến sắc, Diệp Viễn hoàn toàn không có để ý đến lời lão ta nói.

Thấy lão giả không có phản ứng, sức lực trên tay Diệp Viễn càng mạnh thêm mấy phần.

Khụ khụ khụ...

Ngô Thiên phát ra tiếng ho khan kịch liệt.

"Sự kiên nhẫn của ta có hạn!" Diệp Viễn lạnh nhạt nói.

Lão giả biến sắc, nói: "Ngươi hỏi đi!"

Diệp Viễn gật đầu một cái, hỏi: "Giang Ngọc Đường đâu?"

Lão giả không dám do dự, trả lời: "Hắn ta xúc phạm nội quy Đế Đô, đã bị tống vào tử lao!"

Chân mày Diệp Viễn nhíu lại, lại hỏi: "Các ngươi là ai, tại sao lại muốn đến mười thành Lĩnh Nam làm Tuần sát sứ?"

Lão giả biết Diệp Viễn không phải hỏi mình, mà là hỏi Ngô Thiên.

Ông ta chỉ là tùy tùng, tuy cảnh giới của lão ta cao nhưng địa vị không bằng Ngô Thiên.

“Thiên thiếu chính là đệ tử của Đế Đô Cửu Hứa ở Lăng Hoa Các, sư tôn của hắn là Lăng Hoa Các…”

Lão giả nói được một nửa thì bị Diệp Viễn lạnh lùng cắt đứt: “Xem ra, ta cảnh cáo cũng vô dụng!”

“A!”

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong miệng Ngô Thiên phát ra.

Chân hắn ta đã bị Diệp Viễn đánh gãy.

Lão giả biến sắc, lão ta đề cập đến sư tôn của Ngô Thiên là muốn Diệp Viễn kiêng kị vài phần.

Ai biết Diệp Viễn không nghe theo lão ta nói vòng vòng mà trực tiếp phế đi Ngô Thiên.

Ngô Thiên đau đến mức ứa ra mồ hôi lạnh trên trán, nhưng tay Diệp Viễn vẫn bóp cực kỳ chặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK