Khí thế của Thượng Quan Vân Dung chợt bạo phát, từng tia sáng màu đỏ toả ta từ trên người hắn ta.
“Thị Huyết Thuật!1
Trước khí thế bạo phát của Thượng Quan Vân Dung, cả tốc độ và lực công kích của hắn đều được nâng lên một tầm cao mới!
Tuy hắn ta không đột phá cảnh giới, nhưng sức chiến đấu lại được tăng lên!
Quan trọng hơn là, tốc độ của hắn được tăng nhanh một cách chóng mặt, lúc này đã theo kịp với tốc độ của Bạch Quang!
Bạch Quang cũng không ngờ Thượng Quan Vân Dung vẫn còn chiêu bài này, nhất thời bị hắn dồn ép tới mức phải liên tục lùi bước.
Trận đánh giữa bọn họ diễn ra trong chớp nhoáng, với thị lực của người bình thường không thể nào theo kịp tốc độ của hai bọn họ.
“Bịch!
II
Một chưởng này của Thượng Quan Vân Dung đã đánh Bạch Quang bay ra xa, nhưng hắn không quay lại tiếp tục trận chiến, mà nhân lúc này co giò tháo chạy.
“Ha ha ha, Diệp Viễn, chúng ta có đường biên giới sát nhau, đợi ngày nào đó ta khôi phục trạng lại thái tốt nhất, ta sẽ tới tìm ngươi!” Thượng Quan Vân Dung từ xa nói vọng lại một câu.
Bạch Quang bất giác cảm thấy ảo não khi thấy bóng dáng của Thượng Quan Vân Dung ở phía xa.
Nhưng lúc này dù nó có tăng tốc tới cỡ nào cũng không đuổi kịp Thượng Quan Vân Dung.
Ngay lúc Thượng Quan Vân Dung đang đắc ý, một giọng nói như truyền từ địa ngục vang lên bên tai ông ta.
“Sốt sắng bỏ chạy thế làm gì? Ta đã độ qua Song Sắc Lôi Kiếp rồi, vẫn còn chưa kịp qua chào hỏi ngươi nữa kìa!”
Da đâu Thượng Quan Vân Dung tê dại, giọng nói này không phải là của Diệp Viễn thì còn là của ai khác nữa?
Hắn ta quay ngoắt người lại, nhưng lại không thấy bóng dáng của Diệp Viễn đâu.
“Đừng tìm nữa, ta ở đây này.” Diệp Viễn bình thản nói.
Thượng Quan Vân Dung giật bắn người, lại lần nữa quay người lại, quả nhiên nhìn thấy Diệp Viễn đang đứng trước mặt.
Không biết Diệp Viễn đã chạy tới chỗ hắn từ lúc nào.
Tâm trạng của Thượng Quan Vân Dung tụt xuống tận đáy vực, nếu Diệp Viễn đã có thể chạy tới trước mặt hắn, chứng tỏ thân pháp của Diệp Viễn đã có thể vượt qua hắn!
E là cũng không còn cơ hội tháo chạy nữa!
Chỉ là hắn vẫn không thể hiểu được, Diệp Viễn vừa rồi cũng chỉ mới đột phá lên Hồn Hải cảnh tầng một…
Hả? Không đúng!
Diệp Viễn lại có thể đột phá lên Hồn Hải tầng ba!
Thượng Quan Vân Dung đột nhiên nhớ ra điều gì đó, mặt biến sắc, trầm giọng nói: “Nguyên Linh cửu Biến!”
Diệp Viễn lãnh đạm cười nói: “Xem ra ngươi cũng có chút hiểu biết đấy, không sai, đúng là Nguyên Linh cửu Biến. Bây giờ, còn có di ngôn nào không? ừm… dù sao thì ta cũng không giúp ngươi hoàn thành đâu.”
Thượng Quan Vân Dung đen mặt, hung hãn nói: “Muốn giết ta? Vậy cũng phải giữ chắc răng trong miệng mới được!”
Thượng Quan Vân Dung không can tâm chấp nhận điều này, lập tức tập trung một lượng lớn nguyên lực thiên địa.
Cho dù cảnh giới của hắn bị giáng xuống, nhưng Thượng Quan Vân Dung vẫn là cường giả Thần Du cảnh, cho nên thanh thê’ của hẳn vẫn rất đáng sợ!
“Thị Huyết Ma Chưởng!”
Một đòn tấn công đáng sợ nhằm thẳng về phía Diệp Viễn!
Diệp Viễn cũng rất điềm tĩnh xuất chiêu, dường như không để ý tới chiêu thức vừa rồi của Thượng Quan Vân Dung.