Rất nhanh, đan dược của Diệp Viền đã được một đan sư cẩn thận dùng mâm ngọc lấy ra, một viên đan dược màu đỏ rực hiện lên ờ trước mắt mọi người.
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
“Đây là… Cường Hóa đan cấp hai?” Ngửi mùi thuốc tỏa ra, Vương Kim Phúc rất nhanh đã phân biệt đươc đan dươc.
“Không sai, đích xác là Cường Hóa đan! Siêu phẩm Cường Hóa đan cấp hai!” Sắc mặt Tôn Kiến Minh cứng lại.
Cường Hóa đan là đan dược cấp rất thấp, là đan dược mà võ giả ở tầng chót thường xài.
Tác dụng của Cường Hóa đan là tăng cường sức mạnh cho mỗi bộ phận của cơ thể, là đan dược làm cho thực lực của mổi bộ phận trên cơ thể võ giả vượt qua thực lực hiện có.
Cường Hóa đan cấp một rất được thợ săn yêu thú hoan nghênh, thường thường có thế trợ giúp bọn họ chiến thắng những yêu thú có thực lực mạnh hơn bọn họ một chút.
Cấp rất thấp nhưng rất thực dụng.
Nhưng mà Cường Hóa đan cấp hai lại không được chào đón như Cường Hóa đan cấp một, bới vì võ giả ở Linh Dịch cảnh so với võ giả Nguyên Khí cảnh giàu có hơn nhiều, thực lực cũng mạnh mẽ hơn, bọn họ có thể gánh chịu được chi phí của đan dược cấp cao hơn.
Sau Linh Dịch cảnh sự chênh lệch của mổi tiếu cảnh giới là rất lớn, cho dù dùng Cường Hóa đan cấp hai để tăng cường thực lực cục bộ, tác dụng cũng hết sức có hạn. Bởi vì đan dược cấp bậc quá thấp, chỉ miễn cưỡng đạt tới trình độ dưới cấp hai thôi.
Cho nên, vị trí của Cường Hóa đan cấp hai trở nên vô cùng bất tiện
Nhưng bất kế như thế nào,
Cường Hóa đan cấp hai chính là Cường Hóa đan cấp hai, là đan dược cấp hai thật sự, bất kì ai cũng không cách nào xen vào.
Đương nhiên, bây giờ cũng không có người đi xen vào, tất cả mọi người đều tò mò mà đánh giá của viên đan dược này.
Vương Kim Phúc và Tôn Kiến Minh liếc nhau một cái, Vương Kim Phúc mở miệng nói: “Lão Tôn, ngươi bây giờ nghĩ như thế nào?”
“Ta nghĩ giống ngươi.” Tôn Kiến Minh trả lời.
“Vậy… Thử một chút?” Vương Kim Phúc có chút không quá chắc chắn nói.
Nhưng Tôn Kiến Minh lắc đầu một cái: “Đan dược này là Diệp Viễn luyện chế được, dựa theo quy củ của công hội, viên đan dược này thuộc sở hữu của hắn, chúng ta không có quyền thí nghiệm.”
Trong lòng Vương Kim Phúc và Tỏn Kiến Minh bây giờ đều giống như bị mèo cào vậy, hết sức tò mò về dược hiệu của siêu phẩm Cường Hóa đan cấp hai này.
Nhưng người đến tham gia khảo hạch ở Luyện Dược Sư công hội, đều là trả chi trả phí sát hạch, cho nên luyện chế ra đan dược tất nhiên cũng sẽ thuộc sở hữu của chính mình.
Phí sát hạch của học viên học viện Đan Võ, học viện Đan Võ cũng đã thanh toán rồi, Vương, Tôn hai người tất nhiên không có thể tùy ý khảo sát đan dược.
Vương Kim Phúc chọt nghĩ ra cái gì đó, hẳn vỗ đùi một cái, hô: “Phong cô nương…”
Lời nói của hắn mới được phân nửa liền ngừng lạ, bởi vì hắn vừa quay đầu lại liền phát hiện Phong Nhược Tình đang nhắm mắt lại, lâm vào một trạng thái kỳ lạ.
“Đốn ngộ!” Vương Kim Phúc ngược lại hít một hơi khí lạnh.
Không trách đến bây giờ cũng không nghe thấy giọng nói của Phong Nhược Tình, thì ra nàng đang tiến vào trạng thái đốn ngộ!
“Hồn lực của nàng đang tăng trưởng, nàng muốn đột phá!” Tôn Kiến Minh hiến nhiên cũng phát hiện ra dị trạng.
“Tất cả mọi người an tĩnh, không nên quấy rầy Phong cô nương đột phá!” Vương Kim Phúc trầm giọng nói.
Phòng khảo hạch lập tức yên tĩnh, tất cả mọi người đều chú ý tới sự đột phá của Phong Nhược Tình.
Phong Nhược Tình đã sớm mang thái độ học tập quan sát m Dương Phân Lưu Thuật của Diệp Viền, đợi đến lúc thủ pháp luyện chế sau này của Diệp Viền giống như mộng ảo, nàng liền ngộ ra, từ đó mà tiến hành đốn ngộ.
ở chổ này, không có aỉ am hiểu về m Dương phân lưu thuật sâu sắc hơn nàng, cũng không có ai có thế hiếu rõ m Dương Phân Lưu Thuật hơn Diệp Viễn.