Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có lời gì cứ nói, đừng có ấp a ấp úng!” Nam tử mặc hắc bào hừ lạnh nói.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

“Vâng vâng, là thế này, Vô Biên giới có một nữ tử thực lực vô cùng cường đại tới, thuộc hạ… thuộc hạ không phải là đối thủ của nàng ta.”

Triệu Thiên Dận run run rẩy rẩy đem sự việc ngày đó kể lại một lượt, nam tử mặc hắc bào nghe xong cũng trở nên trầm mặc.

Nam tử áo đen không lên tiếng,

Triệu Thiên Dận cũng không dám nhiều lời, cứ quỳ ở đó như vậy, yên lặng đợi nam tử áo đen kia.

Rất lâu sau, nam tử hắc bào đột nhiên mở miệng nói: “Ngươi nói là nữ tử kia biết Nhãn Thuật? chỉ cần nhìn ngươi một cái, ngươi lập tức bị nàng ta khống chế luôn?”

“Đúng vậy, thuộc hạ không dám lừa gạt thánh sứ, sự việc hôm đó còn có cả người khác biết nữa.”

“Được, điều ngươi nói ta đều biết rồi, ta sẽ nghĩ cách giải quyết việc này, tất cả vẫn thực hiện theo kế hoạch như cũ! Nếu như còn tiếp tục trì hoãn, ngươi biết hậu quả rồi đấy! Còn nữa, ngươi cũng không cần đi trêu chọc vào công hội luyện dược sư nữa, chỉ cần bọn chúng không làm ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta, thì kệ đi.” Nam tử hắc bào hừ lạnh nói.

“Vâng, thuộc hạ nhất định dốc hết khả năng, hoàn thành nhiệm vụ thánh sứ giao phó!” Triệu Thiên Dận nói.

“Hừ! Hi vọng là thế! Được rồi, nơi này ta không tiện ở lâu, ngươi tự biết đường mà lo liệu cho tốt!”

Nói rồi, nam tử hắc bào đứng dậy, trước mặt y xuất hiện một cánh cửa ánh sáng.

Nam tử hắc bào cất bước đi vào lập tức biến mất không thấy tăm hơi đâu nữa.

Nhìn nam tử hắc bào biến mất, Triệu Thiên Dận mới thở ra một hơi thật dài, phát hiện bản thân giống như vừa được vớt ra từ trong nước vậy, toàn thân đều ướt đẫm.

Ánh mắt Triệu Thiên Dận nhìn về phía hư không, cũng không biết là đang nghĩ gì.

Rất lâu sau, hắn mới nghiến răng nghiến lợi nói “Thượng Quan Vô Hối ơi Thượng Quan Vô Hối, ngươi đây là dẫn sói vào nhà rồi! Bọn chúng dựa vào đại thần thông biến Cuồng Phong giới thành tiểu thế giới trung đẳng, nhưng chúng ta lại trỏ thành chó của bọn chúng! Không được, ta nhất định không thể nối gót theo Thượng Quan Vô Hối!”

Trước mặt tất cả mọi người lúc nào Phong Hoàng cũng cao cao tại thượng, ai có thể ngờ rằng bệ hạ của bọn họ lại có cả một mặt thế này nữa.

Hơn nữa e là cũng chẳng ai ngờ rằng Phong Hoàng đời trước – Thượng Quan Vô Hối chẳng phải là phi thăng Thần Vực, mà là bị tổ chức thần bí này mạt sát rồi!

Mà Triệu Thiên Dận bây giờ, lại lần nữa bước lên cùng một con đường với Thượng Quan Vô Hối.

Ba ngày sau, cuối cùng Diệp Viễn cũng từ mật thất đi ra, mà đám người Thiên Phong và Lạc Thanh Phong sớm đã đợi sẵn ở bên ngoài.

“Thái Thượng trưởng lão, Lạc tông chủ, Tiêu đường chủ, lâu rồi không gặp!” Nhìn thấy những người này, Diệp Viễn cũng có chút cảm khái.

Đám người Thiên Phong đưa mắt nhìn nhau, lại là đồng thời hướng về phía Diệp Viễn bái lạy một cái!

Diệp Viễn vội vàng đỡ lấy Thiên Phong nói: “Thái Thượng trưởng lão, Lạc tông chủ, mọi người làm gì vậy?”

Thiên Phong thở dài trả lời: “Diệp Viễn, u Vân Tông nhận đại ân của ngươi mới có thể bảo tồn chính đạo bất diệt. Thiên Phong ta mang tiếng là Thái Thượng trưởng lão của u Vân Tông, mà suýt nữa để tông môn bị diệt, thực sự là không biết phải cảm tạ ngươi thế nào, chỉ đành tới đây bái tạ với ngươi một cái!”

Tám đại tông môn ở nam vực, giờ chỉ còn lại Tử Thần Tông và u Vân Tông.

Vân Tông có thể lưu lại một đường, ra sức bảo vệ tông môn không bị diệt, có thể nói là một kỳ tích.

Diệp Viễn vì tông môn mà làm nhiều việc như vậy, tông môn lại dường như chẳng có gì có thể báo đáp hắn, không thể không nói đây là một việc hết sức khó xử.

Cho nên đám người Thiên Phong và Lạc Thanh Phong đã cùng nhau thương lượng, cuối cùng là quyết định đến hành một đại lễ với Diệp Viễn, đại diện cho tông môn biểu thị cảm tạ với hẳn.

Diệp Viễn bất đẳc dĩ nói: “Thái Thượng trưởng lão, người thế này là làm khó Diệp Viễn rồi, ta chỉ là một đệ tử của u Vân Tông, từ khi nhập môn đến nay nhận được sự chăm sóc của trưởng bối và các vị sư huynh đệ, tông môn có nạn sao đệ tử có thể khoanh tay đứng nhìn? Chuyện này đến đây là kết thúc, xin Thái Thượng trưởng lão đừng nhắc đến việc này nữa!”

Càng nói về sau, ngữ khí của Diệp Viễn càng nặng hơn một chút, lộ ra hơi chút không vui.

Mấy người Thiên Phong thấy vậy thì trong lòng đều run lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK