Phải biết, cuối cùng đan dược hai người họ luyện thành đều là thần đan Hưu Linh!
Thần đan Hưu Linh, cho dù là Tổ Cảnh như Đan Ngọc Thiên Tôn cũng căn bản không luyện chế ra được.
Hiển nhiên Phiêu Vũ Thiên Tôn thu được dẫn dắt rất lớn ở trong trận chiến kia, mới một lần hành động đã đột phá được Tổ Cảnh.
Hơn nữa, dựa vào uy lực song long này của hắn, cho dù chỉ mới vào Tổ Cảnh nhưng thực lực sẽ không thua kém Đan Ngọc Thiên Tôn.
Sắc mặt Đan Ngọc Thiên Tôn cực kỳ khó coi, hắn hoàn toàn không ngờ được, Phiêu Vũ này chỉ là con nhim nhỏ vừa mới vào Tổ Cảnh, lại mạnh mẽ như vậy!
Hai song long kia hòa lẫn, phảng phất như bện một cái lồng giam thật lớn ở trong thiên địa, tạo thành áp lực rất lớn cho Đan Ngọc Thiên Tôn.
Hai đại Tổ Cảnh long tranh hổ đấu, ngươi tranh ta đoạt, duy trì liên tục ba ngày.
Trong ba ngày này, toàn bộ bầu trời đại đế đô Vân Đan điềm lành vòng quanh, quang mang bắn ra bốn phía, vô cùng sáng lạn.
“Ngưng!”
“Ngưng cho ta!”
Hai đại Tổ Cảnh trăm miệng một lời, thành công ngưng đan!
Tất cả mọi người ngừng thở, không chờ đợi được muốn thấy kết quả của trận chiến này.
Chưởng môn của ngũ đại thánh địa cùng đi lên lôi đài, mở lò luyện đan.
“Đan Ngọc Thiên Tôn, thần phẩm Hạo Linh!”
“Phiêu Vũ Thiên Tôn, thần phẩm Hạo Linh!”
“Si… đây chính là Tổ Cảnh sao? Thần đan cấp bảy, thần phẩm Hạo Linh, đúng là thực lực đáng sợ!”
“Đều là thần đan Hạo Linh, chẳng lẽ hòa nhau?”
“Theo ta thấy, vẫn là Đan Ngọc Thiên Tôn sâu hơn một bậc! Dù sao, hắn là lão bài cường giả Tổ Cảnh!”
…
Hai người đều là thần đan Hạo Linh, lập tức nhận được một hồi thán phục.
Có thể luyện chế thần đan cấp bảy có độ khó cấp chín thành thần phẩm Hạo Linh, có thể lờ mờ thấy được sự cường đại của Tổ Cảnh.
Đan tới cấp bảy, độ khó và trình độ phức tạp sẽ tăng vọt.
Cho nên đại đại cường giả Tổ Cảnh này, cũng dùng thời gian ba ngày ba đêm, mới luyện chế xong Thiên Xu Cửu Mệnh Đan.
Còn về ai thắng ai thua, mọi người là không ngừng tranh luận.
Mặc dù thực lực hai người ngang nhau, nhưng mà hiển nhiên tích lũy của Đan Ngọc Thiên Tôn dày hơn một ít, cho nên nhiều người vẫn cảm thấy Đan Ngọc Thiên Tôn sẽ thắng.
Đan Ngọc Thiên Tôn đứng chắp tay, vẻ mặt ngạo nghễ nhìn Phiêu Vũ Thiên Tôn nói: “Ngươi đột phá Tổ Cảnh, đúng là khiến ta vô cùng bất ngờ, có điều… ngươi đúng là vẫn còn quá non! Trận này, ngươi thua chắc rồi!”
Phiêu Vũ Thiên Tôn cười nhạt nói: “Ngươi đã ngồi ở vị trí minh chủ nhiều năm, đã sớm mất đi phong mang ngày xưa. Đan Ngọc Thiên Tôn trước đây, là hăng hái bậc nào? Một đường vượt chông gai, đánh bại vô số thiên tài, bước vào Tổ Cảnh. Chỉ tiếc… ở chỗ cao thì lạnh lẽo, ngươi đã sợ hãi khiêu chiến, sợ thất bại. Cho nên, ngươi nhất định sẽ bại!”
Đan Ngọc Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: “Nực cười! Bản tôn đã vào Tổ Cảnh hơn mười vạn năm, đã đứng trên đỉnh cao nhất, tầm mắt nhìn trọn những ngọn núi thấp, sao lại sợ thất bại? Sợ khiêu chiến? Bởi vì, căn bản không người nào có thể khiến ta thất bại!”
Phiêu Vũ Thiên Tôn cười nhạt nói: “Vậy sao? Năm vị đạo hữu, kết quả thế nào?”
Lúc này, sắc mặt chưởng môn ngũ đại thánh địa, đều vô cùng cổ quái.
Thấy Phiêu Vũ Thiên Tôn hỏi, Liệt Dương Thiên Tôn hởi thở dài, nói: “Đan dược của hai vị đều có phẩm chất cực cao, hiếm thấy trên đời! Chỉ là… đan dược của Phiêu Vũ huynh, vẫn nhỉnh hơn một chút!”
Sắc mặt Đan Ngọc Thiên Tôn đại biến, trừng mắt một cái, lạnh lùng nói: “Không thể nào! Hắn chẳng qua mới vào Tổ Cảnh, sao có thể thắng được ta?”
Lạc Thủy Thiên Tôn cũng khẽ thở dài: “Đan Ngọc huynh, đan dược của ngươi đúng là có phẩm chất rất cao, nhưng mà đan dược của Phiêu Vũ lão đệ, đã gần đến thần phẩm Hưu Linh! Về chất lượng, thắng được một tia nhỏ như vậy!”