Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngươi không khoác lác có chết không? Mười năm đột phá Hồn Hải Cảnh, vậy thì ngươi có thế làm u Vản tông chưởng môn rồi!” Nam Phong Chí Nhu một mặt khinh bỉ nói.

Lúc này Diệp Viễn mới kịp phản ứng, hình như mới vừa rồi nói có chút hơi quá, với tầm mắt của Nam Phong Chỉ Nhu, căn bản là nàng không lý giải được.

“Ha ha, chuyện này cũng bị ngươi phát hiện, hay là chúng ta chạy nhanh đi, đừng đế bị lão quái nhân kia giết thật thì lỗ lớn rồi.”

“Biết ngay là ngươi khoác lác! Nghiêm túc một chút có được không?” Nam Phong Chỉ Nhu trợn mẳt nhìn Diệp Viền một cái.

“Rống!”

Đúng lúc này, một tiếng kẻu lớn vang lẽn!

Một con Đại Điếu phá không mà tới, đứng ở trước bầy yêu thú bên kia, đối diện với Hắc Nha lão nhân.

Sau khi con yêu thú Đại Điểu xuất hiện, đám yêu thú cũng lui rất xa về phía sau.

“Này này, đó là yẽu thú gì, nhìn có vẻ như rất lợi hại!”

“Nói nhảm! Uống cho ngươi còn là thợ săn yẽu thú, vậy mà ngay cả Kim Kiếm Điêu cũng không nhận ra! Đây chính là yêu thú cấp bốn! Ta nghe nói, con Kim Kiếm Điêu này chính là lãnh chúa ở hẻm núi Liên Nguyệt! Lúc trước cũng không biết nó ẩn núp ở nơi nào, hiện tại thấy Hắc Nha lão nhân xuất hiện, nên nó cũng không nhịn được mà xuất hiện đấy.”

“Xem ngươi nói đi, mặc dù ta là thợ săn yêu thú, nhưng ngươi cảm thấy ta có bản lĩnh săn giết một con yêu thú cấp bốn sao? Nó không đến giết ta cũng đã không tệ rồi.”

” y…”

Sự xuất hiện của Kim Kiếm Điêu, cũng đưa tới rối loạn tưng bừng ở bẽn phía võ giả nhản loại.

Vốn dĩ bọn hắn đều cho là, bảo vật lần này chỉ sợ đã là của Hắc Nha lão nhân rồi. Nhưng bây giờ lại xuất hiện một con yêu thú cấp bốn, có cái hay để xem rồi.

Mặc dù Hóa Hải cảnh không phải một cái đại cảnh giới, nhưng thực lực của võ giả Hóa Hải Cảnh, đã có thế so với thực lực của yẽu thú cấp bốn sơ kỳ rồi.

Giống như võ giả nhân loại, thực lực yêu thú cấp bốn này là một đắng cấp khác.

Tuyệt đại bộ phận yêu thú, cuối cùng đều sẽ dừng bước tại cấp bốn. Bời vì độ khó từ cấp bốn tăng lên tới cấp năm quá lớn.

cấp bốn đến cấp năm, yêu thú sẽ trải qua một giai đoạn quan trọng nhất — Hóa Hình!

Yêu thú hóa hình thành công, từ đây cá vượt Long Môn, trở thành tồn tại cực kỳ cường đại.

Yêu thú hóa hình không thành công, thì sẽ bị hôi phi yên diệt dưới thiên kiếp!

Cho nên, toàn bộ giai đoạn cấp bốn của yêu thú, dường như đều là đang chuẩn bị cho thiẻn kiếp!

Cái này cũng dẫn tới thực lực của yẽu thú cấp bốn có sự chênh lệch cực lớn.

Nói như vậy, yêu thú cấp bốn sơ kỳ và trung kỳ, tương đương với nhân loại Hóa Hải Cảnh. Mà yêu thú cấp bốn hậu kỳ, thì tương đương với võ giả nhân loại Hồn Hải Cảnh!

Con Kim Kiếm Điêu này hẳn là vừa đột phá cấp bốn không lâu, cho nẽn đoán chừng thực lực so với Hắc Nha lão nhân cũng là kẻ tám lạng người nửa cân.

Cho nên, tình thế bây giờ trở nên có chút vỉ diệu.

Nhìn thấy lại xuất hiện một con yêu thú cấp bốn, võ giả nhân loại gần như tuyệt vọng.

Một Hắc Nha lão nhân đã đế bọn hắn mất hết tất cả cơ hội đoạt bảo, lại đến thêm một con yêu thú cấp bốn, đây không phải là muốn mạng người sao?

Diệp Viền nhìn thấy con yêu thú cấp bốn này, lại không có chút nào ngoài ý muốn.

Nơi này là Rừng Sâu Vô Biên, vốn dĩ chính là địa bàn của yẻu thú, khỏng có yêu thú cấp cao tới mới gọi là kì quái!

Hơn nữa lúc này Diệp Viên còn đang mừng thầm đấy, hai tên gia hỏa này vì đoạt bảo chẳc chắn sẽ ra tay đánh nhau, đến lúc đó thì hắn có thể ngồi thu ngư ông đắc lợi rồi.

Hắc Nha lão nhân nhìn thoáng qua Kim Kiếm Điẻu ở cách đó không xa, hừ lạnh một tiếng, dứt khoát bắt đầu ngồi tĩnh tọa ngay tại chỗ.

Yêu thú cấp bốn có linh trí cực cao, hiến nhiên cũng không muốn động thủ ở giờ phút này, cho nên cũng đáp xuống mặt đất nghỉ ngơi dưỡng sức.

“Sư tỷ, ta đoán chừng bảo vật xuất thế ngay tại hôm nay rồi. Có thể hấp dẫn Hóa Hải Cảnh và yêu thú cấp bốn đến đây, chắc hẳn bảo vật này không đơn giản. Một ỉát nữa hay là ngươi tiến vào Linh Khí không gian đi, như vậy ta mới có thế toàn lực đi tìm bảo vật. Ta có loại cảm giác, bảo vật này rất quan trọng đối ta, sư tỷ đành chịu ủy khuất một chút vậy.” Diệp Viễn khuyên nhủ rất thành khấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK