Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên ngoài hoàng thành Thiên Ưng, tám cường giả Thiên Thần đứng lơ lửng trên không.

Đại chiến chưa bắt đầu, thanh thế đã ngập trời.

Xa xa, có vô số cường giả Thiên Ưng đang vây xem, bị chiến trận cường đại này kinh động đến.

Cường giả Thiên Thần, bình thường bọn họ đến một người không gặp được, hôm nay một lần nhìn thấy chín người!

“Tả Thư Kiệt, chuẩn bị nhận lấy lửa giận của ta đi! Hôm nay, ngươi nhất định phải chết!”

Vẻ mặt Kiều An Sơn phẫn nộ, cục diện hôm nay đã hoàn toàn vượt qua sự khống chế của hắn.

Sở dĩ hắn dám phát động Kim Kiếm Hội Minh, cũng là bởi vì thực lực Thiên Thần Cảnh của hoàng thành Chí Ninh cường đại.

Nhưng mà bây giờ, thế lực hai bên thế mà ngang nhau!

Trận này, chuyện không nắm bắt được quá lớn.

Có điều, chỉ cần hắn có thể giết được Tả Thư Kiệt, tất cả đều có thể kết thúc.

Kim Kiếm Lệnh đã hạ xuống, Kiều An Sơn cũng không có đường để lui, ngươi không chết thì là ta vong!

Tả Thư Kiệt cười lạnh nói: “Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không!”

Kiều An Sơn hừ lạnh một tiếng, phóng ra toàn bộ khí thế trên người, Tả Thư Kiệt không khỏi biến sắc.

“Gia hỏa này, khí tức lại mạnh hơn không ít! Xem ra hắn cách Thiên Thần tầng ba, đã rất gần!”

Thực lực của Tả Thư kiệt, vẫn còn chút khoảng cách để đến đỉnh phong Thiên Thần tầng hai.

Ở giữa các cảnh giới nhỏ của Thiên Thần Cảnh, chênh lệch thực lực cực lớn.

Cho dù chỉ là một cảnh giới nhỏ, cũng đều là vô số năm tháng tích lũy.

Thực lực của Kiều An Sơn, vẫn luôn mạnh hơn nửa bậc so với Tả Thư Kiệt.

Có điều, lần này xuất sơn, dường như thực lực của Kiều An Sơn lại mạnh lên không ít!

Nếu như không có Nguyên Từ Thần Sơn, một trận chiến này thật đúng là lành ít dữ nhiều.

Vừa nghĩ tới Nguyên Từ Thần Sơn, trong lòng Tả Thư Kiệt lại khiếp sợ một hồi.

Bởi vì, Nguyên Từ Thần Sơn đã triệt để bị Diệp Viễn luyện hóa!

Nguyên Từ Thần Sơn rất khó luyện hóa, đổi thành hắn, cho dù dùng mấy nghìn năm cũng chưa chắc đã có thể luyện hóa toàn bộ.

Nhưng mà Diệp Viễn mới có được Nguyên Từ Thần Sơn bao nhiêu năm?

Tiểu tử này, khắp nơi trên người đều là bí mật!

Bên kia, Ôn Nhất Lân nhìn Lãnh Vũ, trong ánh mắt tràn đầy khinh thường.

“Lãnh Vũ, cho dù ngươi đột phá Thiên Thần Cảnh, trong mắt ta vẫn chỉ là một con kiến hôi như trước! Ngươi mới vào Thiên Thần tầng một mà ta đã là đỉnh phong Thiên Thần tầng một!”

Lãnh Vũ bật cười nói: “Đều đã qua hơn trăm nghìn năm rồi, ngươi vẫn thối như rắm vậy!”

Sắc mặt Ôn Nhất Lân tối sầm lại, trầm giọng nói: “Muốn chết!”

Đúng lúc này, tuần sát sứ cất cao giọng nói: “Kim Kiếm Hội Minh, sinh tử chiến, bắt đầu!”

Sắc mặt Kiều An Sơn có chút ngưng lại, quát lạnh: “Giết!”

Chữ “giết” vừa mới ra khỏi miệng, cả người Kiều An Sơn giống như đạn pháo, phi thẳng về phía Tả Thư Kiệt.

Bốn cường giả Thiên Thần, trong nháy mắt lao vào đánh giết.

Thanh thế kia, có thể nói là kinh thiên động địa.

Trên bầu trời, tràn ngập sát khí, khí thế động trời.

Mây gió cuồng bạo, cho dù chỉ là một tia xẹt qua, cũng có thể nghiền họ thành thịt vụn.

Những cường giả Thần Quân Cảnh kia đứng cách cực xa, nhưng trên mặt vẫn trắng bệch, cắt không còn giọt máu.

Chiến đầu này, so với bọn họ hoàn toàn không phải là một đẳng cấp.

Đặc biệt là Kiều An Sơn và Tả Thư Kiệt, thanh thế chiến đấu của hai người này cực lớn, lấn át cả trận chiến của ba cường giả Thiên Thần khác.

Tuần sát sứ liếc mắt nhìn Diệp Viễn cách đó không xa, cảm thấy hiếu kỳ, nói: “Dường như ngươi, không hề lo lắng cho bọn họ?”

Trên thực tế, mặc dù hoàng thành Thiên Ưng xuất hiện thêm hai đại cường giả Thiên Thần, nhưng hắn vẫn không coi trọng hoàng thành Thiên Ưng như trước.

Dù sao, cường giả Thiên Thần của hoàng thành Chí Ninh có ưu thế coi như áp đảo.

Mới vào Thiên Thần Cảnh so với lão bài Thiên Thần Cảnh, thực lực đó là hoàn toàn khác nhau.

Nếu như không có thêm lá bài lợi hại, muốn chiến thắng đối thủ đơn giản là si tâm vọng tưởng.

Nhưng mà tuần sát sứ liếc mắt nhìn Diệp Viễn lại phát hiện Diệp Viễn vẫn là bộ dáng ung dung, trên mặt căn bản không có nửa điểm lo lắng, điều này khiến hắn hết sức tò mò.

Diệp Viễn cười nói: “Mấy tên kia chết chắc rồi, có cái gì mà lo lắng?”

Tuần sát sứ nghe vậy sững sờ, ngạc nhiên nói: “Chết chắc?”

Diệp Viễn nói: “Nếu không thì sao? Từ một khắc Kiều An Sơn phát động Kim Kiếm Lệnh trở đi, thì kết cục này đã được định trước.”

Lời này… bá khí!

Chỉ là lời này nói ra từ miệng của một tiểu bối Thần Quân tầng một, có vẻ vô cùng khôi hài.

Tuần sát sứ có hơi dở khóc dở cười, có chút thất vọng với Diệp Viễn.

Đến tình thế đại cục cũng không phán đoán được rõ ràng, xem ra chỉ là một thiên tài không biết trời cao đất rộng.

Có điều, mặc dù khinh thường, nhưng mà hắn đối với Diệp Viễn vẫn là vô cùng hiếu kỳ.

Dù sao, một Thần Quân tầng một, lại có thể luyện chế được đan dược đỉnh phong cấp bốn Thái Thượng Ngọc Hư Đan, điều này thực sự quá thần kỳ.

Phải biết, cho dù là thiên tài Luyện Dược Sư của đế đô, cũng không thể nào lúc ở cảnh giới này luyện chế được đỉnh phong đan dược cấp chín.

Cho nên, mặc dù mọi người đều thề son sắt nhưng tuần sát sứ vẫn giữ vài phần hoài nghi.

“Ha ha, tiểu bối, ngươi có biết ở giữa Thiên Thần Cảnh có bao nhiêu chênh lệch không! Mặc dù hoàng thành Thiên Ưng có thêm hai Thiên Thần Cảnh, nhưng mà bọn họ mới vào Thiên Thần Cảnh, còn xa mới là đối thủ của lão bài Thiên Thần Cảnh. Một trận chiến này, ta thấy hoàng thành Thiên Ưng có chút yếu!” Tuần sát sứ cười nhạt nói.

Diệp Viễn quay đầu, nhìn về phía tuần sát sứ cười nói: “Đại nhân có phải còn có lời gì muốn nói không?”

Trong lòng tuần sát sứ chấn kinh, hắn chỉ nói nửa câu, tiểu tử này đã biết ý đồ của hắn?

Tiểu tử này, thành tinh rồi!

Tuần sát sứ thản nhiên nói: “Nếu như hoàng thành Thiên Ưng bại, cái mạng nhỏ của ngươi có thể khó giữ được! Kiều An Sơn kia, tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.”

Diệp Viễn cười nói: “Tuần sát sứ đại nhân muốn cái gì? Nguyên Từ Thần Sơn hay là Thái Thượng Ngọc Hư Đan?”

Thần sắc tuần sát sứ hơi lạnh, kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn.

Hắn chợt phát hiện mình thật sự coi thường tiểu tử này, gia hỏa này vô cùng gian xảo, giống như lão già lõi đời thâm trầm, căn bản không giống một người còn trẻ tuổi.

Nếu như đã là người thông minh, tuần sát sứ cũng không vòng vèo nữa, nhàn nhạt mở miệng: “Nguyên Từ Thần Sơn là tiền đặt cược của Kim Kiếm Hội Minh, bản sứ không tiện nhúng tay. Nhưng mà cái mạng nhỏ này của ngươi, bản sứ có thể bảo đảm được. Đến lúc đó, ngươi chỉ cần giúp bản sử luyện chế một viên Thái Thượng Ngọc Hư Đan là được. Có điều, bản sứ muốn thượng phẩm trở lên, ngươi có nắm chắc luyện chế được không?”

Thái Thượng Ngọc Hư Đan cho dù là ở đế đô cũng là đan dược cực kỳ khó có được.

Cho dù là đan thần ngũ tinh, cũng chưa chắc có thể luyện chế được.

Tuần sát sứ muốn có loại đan dược này cũng vẫn phải trả cái giá không nhỏ.

Đừng nhìn hắn uy phong tám hướng ở mười thành Lĩnh Nam, khi đến Đế Đô, chẳng qua cũng chỉ là một tiểu nhân vật.

Diệp Viễn biết, Lãnh Thu Linh xuất thân từ đế đô, người ta còn trẻ tuổi đã sắp đột phá Thiên Thần Cảnh.

Cái này đã nói rõ, Thiên Thần Cảnh ở đế đô không tính là gì cả.

Nghe tuần sát sứ nói, Diệp Viễn bỗng nhiên cười rộ lên, nói: “Tuần sát sứ đại nhân nghĩ nhiều rồi, nếu như ngài muốn Thái Thượng Ngọc Hư Đan, Diệp mỗ giúp ngài luyện chế là được, không cần dùng tính mạng của Diệp mỗ để bảo đảm. Đại nhân yên tâm, trận chiến này, hoàng thành Thiên Ưng tất thắng!”

Tuần sát sứ không còn gì để nói, đột nhiên hắn cảm giác được có chút nhìn không rõ tiểu tử này.

Rõ ràng là một người vô cùng thông minh, nhưng mà nói tới nói lui, sao lại bất nhất như vậy?

Thắng?

Ngươi lấy cái gì để thắng?

Đúng lúc này, trên bầu trời truyền đến tiếng nổ liên tiếp.

Kiều An Sơn triệt để nổ tung, sức mạnh cuồng bạo, gắt gao áp chế Tả Thư Kiệt.

Tuần sát sứ nhìn về phía Diệp Viễn, cười nói: “Đây chính là tất thắng mà ngươi nói?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK