Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hống!”

Tiếng Long ngâm rung trời vang lên, mặt lão tổ tông đột nhiên biến sắc!

Gần như là trong nháy mắt, lão tổ tông lập tức biết được xuất xứ môn võ kỹ này của Diệp Viễn, nội tâm của hắn khiếp sợ tột đỉnh.

Chỉ là hiện tại không có thời gian để hắn kinh ngạc, để mặc cho Long Thần Chi m oanh tạc trên người hắn thì e rằng bộ xương già này sẽ bị tan nát không còn lại gì.

Điều khiến cho Diệp Viễn bất ngờ chính là, lão tổ tông cũng không phải không có sức đánh trả giống như những người khác.

Sau khi khiếp sợ, phản ứng của lão tổ tông cũng cực kỳ nhanh.

Một luồng rung động đáng sợ phát ra từ trên người hắn!

Luồng rung động này đã ngăn cách được Long Thần Chi m ở bên ngoài.

"Đây... Đây là Long Thần Chi m! Hắn còn biết cả Long Thần Chi m, làm sao có thể có chuyện đó!” Ngao Lệ cả kinh kêu lên.

Đối với Long tộc, uy danh của Long Thần Chi m có thể nói là vang dội lẫy lừng.

Tuy rằng môn võ kỹ này đã bị thất truyền, thế nhưng hầu như mỗi một người trong Long tộc đều biết đến sự cường hãn của nó!

“Long Thần Chi m không phải đã sớm bị thất truyền hay sao, tại sao một kẻ nhân loại lại biết võ kỹ chí cao của Long tộc ta?”

"Thật khó mà tin nổi! Lúc trước, thời điểm hắn đánh ra Bàn Long Phá Thiên Chưởng Thần cấp thì đã làm ta giật cả mình, không nghĩ tới hiện tại, hắn còn xuất ra cả Long Thần Chi m.”

“Hắn thật sự là nhân loại sao? Thậm chí ta còn hoài nghi hắn là người của Long tộc ta. Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc chuyện này là như thế nào không?”

...

Võ kỹ đã bị thất truyền đột nhiên xuất hiện, sự chấn động của Long tộc đối với điều này cũng có thể tưởng tượng được.

Không riêng gì Long tộc, trưởng lão của ba tộc khác cũng tương tự có một loại chấn động không tên.

Đều là người của Tứ Tượng gia tộc, đương nhiên bọn họ biết danh tiếng đại đỉnh của Long Thần Chi m.

Không nghĩ tới môn võ kỹ này lại xuất hiện trên người của một tên nhân loại.

Một hơi, hai hơi!

Diệp Viễn nhìn thấy không thể công phá được phòng ngự của lão tổ tông, hắn cắn răng một cái, đánh ra hơi thứ ba!

Vào lúc này, bên trong hang núi lại truyền đến một tiếng thở dài thăm thẳm.

Tâm Diệp Viễn bỗng nhiên run lên, nhất thời một hơi bị cắt đứt, Long Thần Chi m im bặt.

“Viễn Ca!”

Đã qua hai hơi, thân thể Diệp Viễn đã gần như đạt đến cực hạn, không còn cách nào tiếp tục tự tin nữa, Ly Nhi vội vã đi tới đỡ lấy hắn.

“Phốc!”

Sắc mặt lão tổ tông tái nhợt, đột nhiên phun ra một ngụm máu.

Rốt cuộc hắn vẫn không thể nào hoàn toàn kháng trụ được xung kích của Long Thần Chi m!

“Lão tổ tông! Người không sao chứ?” Thấy lão tổ tông thổ huyết, Ngao Lệ cả kinh kêu lên.

Lão tổ tông vung vung tay, nhưng lại nhìn về phía Diệp Viễn thâm ý sâu xa, nói: “Lão phu đã rõ ràng rồi! Thì ra ngươi chính là Long Hồn phản tổ trong truyền thuyết! Ha... Ha ha, đôi mắt này của lão phu, thực sự mù rồi! Quân nhi, rốt cuộc ngươi vẫn là nên gặp hắn đi.”

Câu cuối cùng, lão tổ tông chính là nói vào trong sơn động.

“Lão tổ tông, để hắn vào đi.”

Bên trong hang núi, nhàn nhạt truyền ra một giọng nữ.

Ngao Lệ rùng mình, xưa nay hắn không hề biết, bên trong hang núi ngoại trừ lão tổ tông ra vẫn còn có một người khác!

Nghe được giọng nói này, cả người Diệp Viễn giống như bị sét đánh.

Rõ ràng là một giọng nói xa lạ đến cực điểm, nhưng khi hắn nghe thấy thì lại có vẻ thân thiết đến như vậy.

"Thôi vậy, ngươi vào trong đi! Nhưng mà, chỉ một mình ngươi có thể đi vào.” Lão tổ tông nhàn nhạt nói.

Diệp Viễn gật đầu, cố gắng vùng dậy đứng lên, lảo đảo đi vào bên trong hang núi.

“Lão tổ tông, bên trong chính là...” Ngao Lệ không nhịn được hỏi.

“Ngao Quân!” Lão tổ tông cũng không che giấu, nói thẳng ra một cái tên.

Ngao Lệ biến sắc, nói: “Long nữ Ngao Quân! Nàng... không phải nàng đã chết từ lâu rồi hay sao?”

Nếu nói tới tộc nhân thiên tài mạnh nhất trong vòng mười vạn năm qua của Thần Thú Vực là ai, thì tuyệt đối không phải là Ngao Lệ hắn, mà chính là Long nữ Ngao Quân!

Ngao Quân chỉ dùng thời gian một ngàn năm thì đã tu luyện tới cảnh giới cấp chín đại viên mãn, đồng thời cũng đã cảm ngộ pháp tắc thần đạo.

Một thân thực lực còn muốn mạnh hơn so với hắn hiện tại rất nhiều.

Chỉ tiếc rằng, nàng không cam lòng bị Thần Thú Vực này cầm cố, cho nên tám trăm năm trước, nàng trốn khỏi Thần Thú Vực để tiến vào Thần Vẫn Sơn Mạch.

Từ đó về sau, tộc nhân bên trong Thần Thú Vực cũng không còn gặp nàng nữa.

Cũng là từ sau lúc đó, lão tổ tông mới bắt đầu dốc lòng chỉ điểm cho Ngao Lệ, bồi dưỡng hắn thành cảnh giới như hiện tại.

Không nghĩ tới, thì ra nàng vẫn luôn ở trong động phủ mà lão tổ tông bế quan!

Lão tổ tông thở dài một tiếng, nói: “Một lời khó nói hết! Nhưng mà nàng nhìn thấy tiền đồ của nhi tử mình như vậy, hẳn là rất vui mừng đi?”

“... Nhi tử?” Các tộc nhân khác đều ngổn ngang.

“Không sai, Diệp Viễn chính là nhi tử của Ngao Quân, là nhi tử của nàng cùng với nhân loại.” Lão tổ tông chậm rãi nói.

Ly Nhi cùng Bạch Quang nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy sự rung động thật sâu.

Bọn họ không nghĩ tới, Diệp Viễn vẫn còn có thân thế như vậy.

Chẳng trách, sau khi Diệp Viễn tiến vào nơi này lại trở nên kỳ quái như thế.

Lúc này, lão tổ tông nhìn về phía Bạch Quang, hòa ái nói: “Nếu như ta đoán không sai, ngươi hẳn là đời sau của Bạch Vũ đúng chứ? Trên người ngươi, có hơi thở của nàng. Thân thể Bạch Hổ Hoàn Mỹ, không tồi! Rất tốt! Ha ha, năm đó nàng cùng Quân Nhi này một tay giương đông kích tây chơi một vố thực sự rất đẹp, ngay cả lão phu cũng có thể giấu diếm! Chỉ là lão phu không nghĩ tới, đời sau của các nàng lại đồng thời đánh vỡ được lời nguyền, thật đúng là mỉa mai mà!”

Nói xong, lão tổ tông nở nụ cười tự giễu.

Bạch Quang giật mình một cái, giống như là bị điện giật.

“Lão… lão tổ tông, lời này của ngươi là có ý gì?” Bạch Quang nuốt nước miếng một cái nói.

Lão tổ tông ngồi trên mặt đất, bắt đầu đàm luận về bí mật của Thần Thú Vực.

Bạch Quang nghe xong lời của lão tổ tông thì không khỏi bị rung động thật sâu.

Thì ra, nơi này là một nơi trục xuất!

Yêu tộc nơi này, đều là bởi vì phạm vào trọng tội mới bị trục xuất tới đây, vĩnh viễn không thể trở về Thần Vực!

Vùng không gian này, chính là thủy tổ của Tứ Đại Thần Thú liên thủ mở ra, cũng dùng bí pháp đáng sợ nguyền rủa với nơi này.

Phàm là trọng phạm bị lưu vong tới đây, một khi ra khỏi khu vực này thì tính mạng của bọn họ đều sẽ trôi qua rất nhanh cho đến khi chết!

Hơn nữa, đời sau của bọn họ cũng tương tự như vậy, không có cách nào rời khỏi vùng không gian này!

Đây là lời nguyền vô cùng đáng sợ, chính là nói, một khi phạm vào sai lầm không thể tha thứ thì sẽ bị trục xuất tới đây, đời đời con cháu của hắn sẽ vĩnh viễn không thấy được ánh mặt trời!

Đừng cho rằng nơi này cảnh đẹp hữu tình, cảnh sắc tuy thoải mái nhưng kỳ thực đây chính là một cái lao tù to lớn!

Căn cứ vào lời nói của lão tổ tông, từ cổ chí kim, nơi này không biết đã có bao nhiêu tộc nhân muốn trốn khỏi vùng lao tù này.

Nhưng sau khi bọn họ đi ra ngoài thì rất nhanh bị già yếu, thậm chí tử vong.

Cho dù là cường giả Thần Cảnh cũng không ngoại lệ!

Mà lão tổ tông lại chính là cường giả Thần Cảnh cuối cùng của nơi này.

Đương nhiên, bốn đại thuỷ tổ cũng không phải chém tận giết tuyệt, mà vẫn còn để lại một chút hi vọng sống.

Nếu như bên trong Thần Thú Vực có ai đột phá được đến Quy Khư Thần Cảnh, hoặc là sinh ra linh thể Thần Thú Hoàn Mỹ trở lên thì lời nguyền sẽ tự động bị giải trừ.

Năm đó, Ngao Quân cùng Bạch Vũ là tỷ muội tốt nhất của nhau, hai người các nàng liên thủ diễn ra trò hay giương đông kích tây.

Một người chạy trốn từ Thần Cấm Yêu Vực tới Vô Biên Giới, một người thì chạy trốn tới Thần Vẫn Sơn Mạch.

Lúc đó lão tổ tông rất tức giận, cho nên mới tạo ra mảnh rừng hoa đào kia.

Chỉ là hắn không nghĩ tới, Bạch Vũ cũng đã sinh ra một thân thể Bạch Hổ Hoàn Mỹ.

Mà con trai của Ngao Quân thì lại càng là Long Hồn phản tổ trong truyền thuyết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK