Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cây gậy kia, là Thiên Tôn Linh Bảo!”

“Không chỉ như vậy, thực lực của hắn cũng thật mạnh!”

“Xem ra cơ duyên Chu Úc này lúc đấy, cũng không nhỏ!”

Xung quanh, truyền đến tiếng thán phục, hiển nhiên đều bị một gậy này làm cho kinh động.

Đương nhiên, thực lực của Lý Hân kia không cần nhiều lời, Chân Thần tầng bốn đã nói rõ vấn đề.

Nhưng mà hắn đứng trước một gậy của Chu Úc, thậm chí ngay cả một chiêu cũng không đỡ được.

Diệp Viễn vẫn yên lặng nhìn màn này, thấy một gậy này, ánh mắt hơi lạnh.

Thực lực Chu Úc này, rất mạnh!

Chu Úc thu gậy, thản nhiên nói: “Còn ai có ý kiến?”

Còn ai có ý kiến?

Mọi người nhao nhao đứng lên, tụ lại một chỗ, hiển hiên là chuẩn bị xông vào đại quân Cốt Ma.

Thực tế, mấy ngày qua người tới đây càng ngày càng ít, đoán chừng phía sau cũng không còn bao nhiêu người đến nữa.

Đợi thêm nữa, cũng là lãng phí thời gian.

Chương 1986: Thất bại tan tác trở về

“Ừm? Bên kia, còn không qua đây, lẽ nào ngươi có ý kiến”

Chu Úc nhìn Diệp Viễn không có động tĩnh gì, mày không khỏi nhăn lại.

Hắn không ngờ được mình đã lập uy mà lại còn có người không biết điều.

Diệp Viễn không hề động, Phong Tiếu Thiên cũng không dám động.

Đùa sao, Chu Úc lợi hại, Diệp Viễn cũng lợi hại!

Hắn không biết Chu Úc và Diệp Viễn ai lợi hại hơn, nhưng có một điều không thể nghi ngờ đó là Diệp Viễn muốn giết hắn là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Diệp… Diệp huynh, ngươi xem… có phải là chúng ta cũng đi qua không?” Phong Tiếu Thiên cẩn thận hỏi.

Diệp Viễn liếc hắn một cái, thản nhiên nói: “Muốn đi thì ngươi đi, ta muốn chờ thêm.”

Thần sắc Phong Tiếu Thiên cứng đờ, vẻ mặt phiền muộn.

Ta đi?

Ta dám đi không?

Trước đó đã đắc tội với gia gia ngươi rồi, nếu như ta thật sự đi qua, sau lưng ngươi cho ta một kiếm, ta còn không đi gặp Diêm Vương sao?

Nếu như không đi… chẳng phải là cũng đắc tội với đại sát thần Chu Úc này sao?

Vẻ mặt Phong Tiếu Thiên khổ sở, đứng ở đó cực kỳ lúng túng.

Chu Úc thấy Diệp Viễn không để ý tới hắn, nhất thời rất nổi giận.

Có điều hắn nhìn thấy Phong Tiếu Thiên, lại cẩn thận với một Chân Thần tầng hai như thế, trong lòng cũng có chút kinh ngạc.

Lại nhìn thần sắc của Tống Ngọc và những người khác, tiểu đội này, dường như là lấy Diệp Viễn làm trung tâm.

chị hoa tiến tửu ơi trả em 13 triệu đi nhé, chị ạ lấy tiền người ta rồi làm ăn vậy sao, thất đức quá vậy

“Tiểu tử, ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi không nghe thấy sao?” Chu Úc nhìn Diệp Viễn, trầm giọng nói.

“Đại quân Cốt Ma này không dễ xông qua, chờ thêm một chút đi. Thêm một người, thì nhiều thêm một phần sức mạnh.” Diệp Viễn thản nhiên nói.

Hắn đã tự mình xông qua đại quân Cốt Ma, đương nhiên biết rõ đại quân Cốt Ma khó dây dưa bao nhiêu.

Đừng thấy một mình hắn giết vào giết ra, không phải tất cả mọi người đều giống như hắn, có thần nguyên hùng hậu như vậy.

Đối mặt với nhiều Cốt Ma Chân Thần tầng bốn như thế, một khi hao hết thần nguyên thì chính là kết cục chờ chết.

Hơn nữa thực lực của những Cốt Ma này, cũng là cao thấp không đồng nhất.


Yếu, một chiêu của Diệp Viễn là có thể bị mất mạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK