Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngọc Hoan lại lần nữa cay mày, hiến nhiên bà ta rất không hài lòng với câu trả lời này.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Sau đó, Ngọc Hoan tiếp tục hỏi thêm một loạt những vấn đề khác, dường như muốn hỏi Diệp Viễn cho ra nhẽ.

Và đương nhiên bà ta hỏi đến đâu Diệp Viễn sẽ trả lời đến đó, nhưng chỉ có điều câu trả lời của hắn chẳng có mấy lời là thật, thê’ nhưng bà ta lại không nhận ra.

Đợi tới khi bà ta phát hiện không hỏi ra được điều gì, liền phất tay, hai mắt Diệp Viễn trở lại bình thường.

“Ha? Vừa rồi là thế nào? Đã xảy ra chuyện gì?” Diệp Viễn ngơ ngác hỏi.

“Mặc dù ngươi đã luyện hoá long huyết, cũng coi là bán yêu, nhưng nói cho cùng thì ngươi vẫn là nhân loại. Thần Cấm Yêu Vực không cho phép con người bước chân vào đây, ngươi tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó thoát. Nửa đời còn lại, ngươi hãy sống trong địa lao của tộc ta đi!” Ngọc Hoan không thèm để ý tới vở kịch vừa rồi của Diệp Viễn, mà lại tống thẳng hắn vào lao ngục.

Trong lòng Diệp Viễn có chút buồn bực, hắn cũng đã cố diễn tới vậy rồi, tại sao lão bà bà này lại không tỏ ra cảm thông cho hẳn chút nào thế?

Bà ta hỏi đi hỏi lại, không phải cũng chỉ vì muốn tìm ra tung tích của long huyết thôi sao?

Thế nhưng Diệp Viễn cũng không nói dối, hắn chỉ có duy nhất một giọt long huyết!

“Này, lão bà bà! Sao bà lại không chịu nói lý lẽ gì vậy! Ta cũng đã giải thích rồi, tại sao bà lại đối xử với ta như thế?” Diệp Viễn buồn bực nói.

“Hừ! Ngươi nên cảm thấy may mắn khi rơi vào tay tộc Ngọc Diện Tiên Hồ chúng ta, nếu như ngươi xuất hiện trên địa bàn của Hắc Phong Yêu Lang, chắc chắn bọn chúng đã giết chết ngươi, rồi sau đó luyện hoá tinh huyết của ngươi!” Ngọc Hoan hừ lạnh một tiếng, nói.

Diệp Viễn thấy rợn tóc gáy khi nghe bà ta nói vậy, nhưng hắn cũng biết những gì bà ta vừa nói là thật.

Suy cho cùng so với Hắc Phong Yêu Lang, Ngọc Diện Tiên Hồ vẫn ôn hoà hơn nhiều.

Tuy yêu tộc có cấp bậc rất cao, nhưng vẫn khó thoát khỏi bản tính của yêu thú.

Tuy rằng Diệp Viễn đã luyện hoá long huyết khiến người khác không thể trực tiếp dùng nó, nhưng chỉ cần luyện hoá máu của Diệp Viễn, cũng có thể có được máu huyết của Long tộc với nồng độ cao.

Cho dù loại máu này không thể sánh bằng với tinh huyết của Chân Long, nhưng Hắc Phong Yêu Lang cũng không suy nghĩ nhiều tới điều này!

Nên biết, tinh huyết của Long tộc là vô cùng quý hiếm, và đều có tác dụng rất lớn đối với yêu tộc.

Ngọc Hoan tốn nhiều công sức như vậy, cũng chỉ là để tìm ra tung tích của long huyết mà thôi.

Thế nhưng câu trả lời của Diệp Viễn lại khiến bà ta vô cùng thất vọng.

Qua lời nói vừa rồi của Ngọc Hoan, Diệp Viễn cũng có thể biết được vài điều.

Xem ra Thần Cấm Yêu Vực cũng không phải là thế ngoại đào nguyên, khi Ngọc Hoan nhắc tới tộc Hắc Phong Yêu Lang, cũng thấy rõ sự kiêng nể và thù hận trong lời nói của bà ta.

E là hai tộc này cũng không mấy hoà hợp.

Đúng lúc này, một con tiểu hồ ly màu trắng nhanh chóng tiến vào trong đại diện, vội vàng cấp báo: “Lão tổ lão tố, không xong rồi! Thiếu chủ… thiếu chủ sắp không xong rồi!”

Lời này vừa nói ra, cả Ngọc Lãnh, Ngọc Thư đều lấy làm kinh ngạc, Ngọc Hoan mặt biến sắc, liền biến mất như một làn gió, không còn tâm trạng để ý tới Diệp Viễn.

Diệp Viễn phát hiện khi nghe thấy thông tin này, Ngọc Lãnh lảo đảo không đứng vững ngã ngồi xuống đất, lúc này trông nàng ta như người mất hồn.

Lúc thì nàng cắn chặt răng, lúc lại bần thần, biểu cảm trên nét mặt thay đổi thất thường.

Diệp Viễn bất giác cảm thấy hiếu kỳ, nhỏ giọng hỏi Ngọc Thư: “Ngọc Thư muội muội, thiếu chủ của các ngươi bị làm sao vậy?”

Ngay sau khi nghe tin này Ngọc Thư vẫn khóc suốt không thôi, khóc tới mức hai mắt đỏ ngầu lên.

Nghe Diệp Viễn hỏi vậy, Ngọc Thư nuốt nước mắt nói: “Thiếu chủ cô ấy vì bảo vệ chúng ta, cho nên mới bị Lang Nha đánh thương! Đều là do bọn ta không tốt, nếu như bọn ta mạnh hơn một chút, thiếu chủ cũng sẽ không…”

Diệp Viễn cũng biết đại khái tình hình qua lời kể của Ngọc Thư.

Hoá ra, mảnh đất mà Ngọc Diện Tiên Hồ đang sinh sống có tên là Thanh Sơn Vực, và bộ tộc mạnh nhất ở Thanh Sơn Vực này lại chính là Hắc Phong Yêu Lang.

So ra, Ngọc Diện Tiên Hồ yếu hơn, cho nên thường xuyên bị Hắc Phong Yêu Lang ức hiếp, bắt bọn họ cống nạp tài nguyên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK