"Tộc trưởng, Cơ Thanh Vân kiêu ngạo lỗ mãng. Hắn thật sự lấy Thánh Long Lệnh làm như là đồ của mình! Ta thật sự rất thắc mắc tại sao Thánh Long Lệnh lại chọn loại người này."
Khi Long Tại Thiên trở về tộc, nhìn thấy tộc trưởng của tộc Thanh Long - Ngao Đạc, hắn đã trút hết những lời than phiền bấy lâu nay.
Diệp Viễn có Thánh Long Lệnh trong tay liền giống như con nhím, không cách nào nói được hắn.
Ngao Đạc không nôn nóng như Long Tại Thiên, chỉ thản nhiên nói: "Thần khí là vật có linh tính, càng không nói đến Thánh Long Lệnh là thần khí trời sinh. Nó chọn Cơ Thanh Vân là có lý do của nó. Điều ta quan tâm là Cơ Thanh Vân chỉ mới chuyển thế trùng sinh 20 năm, sao lực lượng của huyết mạch lại mạnh đến vậy? Nghe Kiếm Ba nói, lực lượng huyết mạch của hắn đã vượt quá giới hạn của Huyết Hồn Thạch, điều này đúng là không thể tin được."
Ngày đó, Ngao Kiếm Ba bị Chư Thiên Phù Đồ Diệt Thần Trận đánh trọng thương, cũng nhờ Diệp Viễn phá trận mà mới nhặt về được một cái mạng, lúc này đang điều dưỡng ở trong tộc.
Tìm Diệp Viễn tới, tất nhiên Ngao Đạc không thể tìm hiểu cho thật rõ ràng về Diệp Viễn.
Ở kiếp trước, Diệp Viễn từng đến Long tộc, nhưng khi đó hắn là Thanh Vân Tử cao cao tại thượng, toàn bộ Thần Vực cũng không có ai dám khiêu khích hắn.
Kiếp này, Diệp Viễn chẳng qua chỉ là Diệp Viễn, nhưng quy định của Long tộc lại khiến Ngao Đạc đau đầu.
Sau khi Long Tại Thiên đưa Diệp Viễn trở về, Long tộc chỉ thiết đãi Diệp Viễn ăn uống, Ngao Đạc cũng không có ý muốn gặp.
Nếu thực sự gặp rồi, ngược lại lại không tiện mở miệng.
Chỉ là, thứ khiến Ngao Đạc không thể tin được không chỉ là Thánh Long Lệnh trong tay hắn, còn là long huyết của Diệp Viễn.
“Cái này… Huyết Hồn Thạch của tộc Bạch Hổ có vấn đề gì sao?” Long Tại Thiên có chút không rõ hỏi.
Ngao Đạc lắc đầu nói: "Không thể nào! Người nói xem hắn đã có được Thánh Long Lệnh, có khi nào có luôn được huyết mạch thần thú thật sự không?"
Nội tâm Long Tại Thiên cả kinh, kinh ngạc nhìn Ngao Đạc.
Cái gọi là huyết mạch thần thú thật sự trong tự nhiên là huyết mạch của cường giả Thanh Long Thần Cảnh!
Thứ này thực sự là bảo vật vô giá.
Huyết mạch thực sự của thần thú chưa từng được xuất hiện kể từ khi thần đạo suy tàn.
Bây giờ Thánh Long Lệnh xuất thế rồi thì huyết mạch thần thú xuất thế cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
"Tộc trưởng nói như vậy, thật đúng là có chuyện như vậy! Chỉ có huyết mạch thần thú mới có thể làm cho Huyết Hồn Thạch không chịu nổi. Tộc trưởng, tiểu tử này nhất định là biết chúng ta không dám động đến hắn mới dám theo ta đến Long tộc, không bằng…”
Ánh mắt Long Tại Thiên đột nhiên trở nên hung tợn, ý tứ kia chính là giết chết Diệp Viễn, cường đoạt Thánh Long Lệnh cùng máu của hắn.
Ngao Đạc lắc đầu nói: "Chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn, được Cơ Thanh Vân cam tâm tình nguyện giao ra đây mới tốt. Loại vi phạm giới luật của tổ tiên đối với loài người không là gì, nhưng đối với yêu tộc chúng ta, đặc biệt là tộc Thanh Long là một vấn đề lớn. Nếu không phải là vạn bất đắc dĩ thì bổn tọa không muốn dùng đến cách này."
Sắc mặt Long Tại Thiên tối sầm, nhưng lại gật gật đầu.
Hắn biết rõ Ngao Đạc cố kỵ cái gì, hắn kế thừa huyết mạch của Long tộc trong người. Vi phạm giới luật của tổ tiên và những điều như thế này, có thể sẽ bị phản ứng dữ dội trong máu, và không ai muốn điều đó.