Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Một năm! Vậy đợi đến lúc chúng ta đi ra ngoài, chẳng phải đến cả rau cúc vàng cũng lạnh rồi sao?” Nguyệt Mộng Ly kinh ngạc nói.

Diệp Viễn nhún nhún vai nói: "Căn bản ta không có cách nào để khống chế được cái không gian này, lúc nào có thể đi ra ngoài thì hoàn toàn do nó quyết định.”

Nguyệt Mộng Ly không biết phải nói gì, bây giờ nàng đã càng nhận thức rõ ràng hơn về sự thần kỳ của Trấn Hồn Châu.

Nàng biết thủ đoạn của Diệp Viễn thông thiên, luận về phương diện tạo nghệ thần hồn thì hắn chính là người giỏi nhất Thần Vực. Ngay cả hắn cũng hết cách thì đã nói rõ lên rằng, cái viên Trấn Hồn Châu này chắc chắn có lai lịch không hề bình thường.

“Ken két...”

Đột nhiên sấm chớp bên trong Không Gian Hắc Ám rền vang, từng đạo thiểm điện tràn ngập cả vùng không gian tạo thành một biển sấm sét.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Nguyệt Mộng Ly trở nên khó coi không gì sánh được.

“Lực lượng lôi điện thật mạnh!” Nguyệt Mộng Ly trầm giọng nói.

Diệp Viễn nói: “Nếu như ta đoán không lầm thì chúng ta vượt qua những lôi điện thanh tẩy này là có thể đi ra ngoài.”

Nguyệt Mộng Ly sững sờ, kinh ngạc nói: “Những lôi điện này còn cường đại hơn so với thiên kiếp rất nhiều, tiến vào trong đó chúng ta sẽ hồn phi phách tán mất.”

Diệp Viễn cười cười, thân hình khẽ động, sau đó hắn tiến thẳng vào biển lôi điện!

“Hít...”

Vừa tiến vào biển lôi điện, toàn thân Diệp Viễn lập tức bị hơn mười tia thiểm điện bao vây, làm cho toàn thân hắn đều ở trạng thái tê dại, khiến hắn nhịn không được mà hô lên một tiếng.

Diệp Viễn không tránh không né, cứ mặc cho những lôi điện kia quấn lấy chính mình.

Nguyệt Mộng Ly nhìn thấy một màn như vậy thì không khỏi run lên. Nhưng mà nàng cũng hít sâu một hơi thả người tiến vào biển lôi điện.

“Xuy xuy...”

Trong nháy mắt điện mang bao vây lấy Nguyệt Mộng Ly, khiến cho nàng có cảm giác gần như hồn phi phách tán.

Nhưng mà nhìn thấy Diệp Viễn vẫn cắn răng kiên trì thì tính bướng bỉnh của Nguyệt Mộng Ly cũng trỗi dậy, nàng cắn răng chịu đựng không hề rên lấy một tiếng.

Cũng không biết trải qua thời gian bao lâu, Nguyệt Mộng Ly có cảm giác thần hồn của mình đã suy yếu tới cực điểm, thực sự là sắp phải hồn phi phách tán.

Nhưng mà đúng vào lúc này nàng bỗng nhiên cảm giác được lực lượng của những lôi điện kia lại trực tiếp tiến vào bên trong thân thể, tẩm bổ cho thần hồn của nàng.

Rất nhanh, Nguyệt Mộng Ly đã cảm nhận được thần hồn của mình đang nhanh chóng khôi phục lại!

Đột nhiên nàng mở hai mắt ra, chỉ thấy Diệp Viễn đang ở cách đó không xa, trên mặt lộ rõ ý cười nhìn về phía nàng.

“Thế nào? Có phải cảm giác được trạng thái của chính mình tốt hơn dự đoán hay không?” Diệp Viễn cười nói.

Nguyệt Mộng Ly cả kinh, lập tức kiểm tra từ bản thân đến thần hồn, nàng hoảng sợ phát hiện, thần hồn của mình cường hãn hơn so với trước kia rất nhiều.

"Đây là… đây là như thế nào?” Nguyệt Mộng Ly kinh ngạc nói.

“Đây giống như là một loại tôi luyện, chỉ cần chúng ta vượt qua được khảo nghiệm thì sẽ nhận được thu hoạch không tưởng!” Diệp Viễn nói.

Nguyệt Mộng Ly nghi ngờ nói: “Nếu như chúng ta không có cách nào để vượt qua khảo nghiệm thì sao? Có khi nào sẽ bị hồn phi phách tán hay không?”

Diệp Viễn lắc đầu nói: "Hình như là không, nhưng mà chỉ cần một ngày chúng ta không trải qua khảo nghiệm thì sẽ luôn bị vây ở chỗ này.”

Diệp Viễn đã từng trải qua việc bị ý chí uy áp thanh tẩy, kết hợp với biển lôi điện lần này hắn đã tổng kết ra được một vài quy luật của Không Gian Hắc Ám.

Diệp Viễn vươn tay, cười nói: "Càng đi vào chỗ sâu của biển lôi điện này thì thần hồn sẽ bị trùng kích càng lớn. Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, một chút lôi điện thanh tẩy này có gì đáng sợ chứ?”

Sắc mặt của Nguyệt Mộng Ly ửng hồng, gật đầu, nàng đưa tay nắm lấy Diệp Viễn, hai người kề vai cùng đi về phía sâu của biển lôi điện.

...

Cuộc chiến của mười sáu người mạnh nhất trong cuộc thi đấu Minh Nguyệt hấp dẫn vô số người quan tâm.

Trác Bất Phàm quả một kỵ mã xuất chúng, một đường phá quan trảm tướng, thu được danh ngạch dẫn đầu bước vào trận chung kết.

Mà một cái danh ngạch khác sẽ được lựa chọn ra giữa Lâm Siêu và Chu Ngạn!

Có thể nói, hai người Chu Ngạn cùng Lâm Siêu đều là hắc mã của cuộc thi đấu Minh Nguyệt lần này!

Trước đó, Chu Ngạn chỉ vừa mới đột phá Đạo Huyền Cảnh, trong số những thiên tài võ giả ở đây, có thể nói hắn chỉ là tấm đệm.

Nhưng hắn lại dựa vào Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng, chỉ riêng việc chém Bạch Hàn rớt ngựa thì đã thu được tư cách vào bán kết.

Còn về Lâm Siêu thì càng là hắc mã trong hắc mã.

Tất cả mọi người đều cho rằng hắn có vận khí tốt mới có thể tiến vào danh sách mười sáu người mạnh nhất, không nghĩ tới thực lực của hắn vậy mà lại mạnh hơn cả dự đoán của mọi người!

Vòng thứ nhất đối đầu với Đường Vũ, Lâm Siêu chỉ dùng mười chiêu đã đánh bại được đối phương, lọt vào hạng tám người mạnh nhất.

Đợt thứ hai đối đầu với Khương Ngôn Tài, Lâm Siêu cũng chỉ dùng mười chiêu.

Hai đợt đều là dùng mười chiêu, sạch sẽ gọn gàng đánh bại hai gã võ giả trẻ tuổi Đạo Huyền tầng một.

Lần này đã khiến cho tất cả mọi người đều khiếp sợ!

Tất cả mọi người đã ý thức được, dường như thanh niên không có danh tiếng gì này không phải kẻ đơn giản!

Phải biết rằng, Đường Vũ cùng Khương Ngôn Tài đều là tuấn kiệt trẻ tuổi nổi tiếng xa gần Thần Vực, thực lực cường hãn không gì sánh được.

Mà Lâm Siêu chỉ có Vô Tướng tầng chín đỉnh phong lại liên tiếp đánh bại được bọn họ, có thể thấy được rõ ràng thực lực hắn rất mạnh.

Sự chênh lệch giữa Đạo Huyền Cảnh và Vô Tướng Cảnh cũng không phải là rất nhỏ.

Đạo Huyền Cảnh là một cảnh giới của võ giả đỉnh phong ở Thần Vực! Rất nhiều võ giả thiên tài có thiên phú tuyệt đỉnh đều không thể vượt qua Vô Tướng Cảnh để bước vào Đạo Huyền Cảnh.

Bước này, rất khó để vượt qua.

Có thể vượt qua bước này, đều là thiên tài trong thiên tài.

Những người nhỏ tuổi như Đường Vũ mà lại có thể vượt qua được bước này thì bản thân người này đã nói lên rất nhiều vấn đề.

Nhưng mà bọn họ vẫn thua ở trên tay của Lâm Siêu.

Hơn nữa, cả hai trận chiến Lâm Siêu đều chỉ dùng mười chiêu!

Lúc này, Chu Ngạn đối mặt với Lâm Siêu cũng không dám sơ suất một chút nào.

Lâm Siêu khinh miệt nhìn Chu Ngạn, thản nhiên nói: “Thiếu chủ của Chu gia, ta biết ngươi thích Nguyệt Mộng Ly, nhưng mà ta khuyên ngươi từ bỏ hy vọng đi. Nguyệt Mộng Ly là của Lâm Siêu ta!”

Sắc mặt Chu Ngạn trầm xuống, giận dữ nói: “Muốn chết!”

Hoả quang trong con ngươi của Chu Ngạn lóe lên, Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng đột nhiên bạo phát!

Sau khi đột phá Đạo Huyền Cảnh, Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng của Chu Ngạn phát sinh biến chất, uy lực đồng thuật mạnh hơn so với trước kia không biết bao nhiêu lần.

Bị Lâm Siêu khiêu khích một phen, lúc này Chu Ngạn đã nổi giận không gì sánh được, một chiêu đánh ra chính là muốn đẩy Lâm Siêu vào chỗ chết.

“Rầm rầm rầm... !”

Ngay chỗ Lâm Siêu đứng, liên tiếp phát ra tiếng nổ mạnh kịch liệt. Đại trận nơi Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng trùng kích vào đều bị chấn động.

Chu Ngạn thấy Lâm Siêu không hề tránh né một chút nào thì không khỏi cười lạnh nói: “Ngu xuẩn! Dám chính diện đón Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng, đơn giản là muốn chết! Nhưng mà dám nói năng lỗ mãng với Ly Nhi thì chết cũng không có gì đáng tiếc!”

Sương mù được hình thành từ trận nổ mạnh đang dần dần tiêu tán, lộ ra thân hình của Lâm Siêu.

Chỉ thấy hắn vỗ nhè nhẹ bụi dính trên người, sau đó bình tĩnh nói: "Ai cũng nói đồng thuật của hai thành Hạo Nhật, Minh Nguyệt vô song, hôm nay xem ra cũng không gì hơn cái này. Nói năng lỗ mãng? Ta nói gì về nữ nhân của mình thì đó cũng là chuyện của ta. Ngươi yên tâm, ta sẽ một mực thương yêu Ly Nhi cô nương.”

Lâm Siêu nói hời hợt, giống như Nguyệt Mộng Ly đã bị hắn nắm trong lòng bàn tay.

Con ngươi của Chu Ngạn đột nhiên co lại, trên người Lâm Siêu không hề có một chút vết thương nào!

Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng của hắn, thậm chí ngay cả việc tổn thương Lâm Siêu cũng không làm được?

“Đừng vội ngông cuồng! Ly Nhi là của ta, ai cũng không đoạt được! Diệp Viễn không được, ngươi cũng không được!”

Chu Ngạn gầm thét, đột nhiên hai tròng mắt ửng lên huyết sắc. Bỗng nhiên, hỏa diễm cuồng bạo tạo thành một cái lồng giam bao trùm lấy Lâm Siêu vào trong.

“Oanh!”

Chu Ngạn còn chưa kịp vui vẻ thì một tiếng vang thật lớn truyền đến, lồng giam bằng hỏa diễm của hắn lại bị Lâm Siêu đánh ra một lỗ thủng lớn!

Hơn nữa uy lực của một quyền này dư thế không giảm, bay thẳng đến Chu Ngạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK