Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chậc chậc, cái điệu này của Từ Hành là muốn ép chết Diệp Viễn đó!”

“Tên tiểu tử đó có thể vượt qua cửa thứ sáu sao?”

“Hắn đã dám làm vậy, chỉ sợ cũng có vài phần nắm chắc! Dung hợp ba loại pháp tắc, lại thêm huyết mạch Bạch Hổ, thực lực đã không thể tưởng tượng nổi rồi.”

...

Sự cử động điên cuồng của Từ Hành dẫn đến hỗn loạn cực lớn.

Sau Phạm Minh, chẳng Thiên Thần cảnh nào dám khiêu chiến cửa thứ bốn cả.

Chỉ khi nào qua được của thứ ba và thứ sáu truyền tống trận mới xuất hiện.

Nếu không vượt qua được thì chỉ có chờ chết.

Không ít ánh mắt hướng về phía Diệp Viễn đều mang ý cười cợt, nếu Từ Hành thật sự qua được cửa thứ sáu, vậy Diệp Viễn lần này tiêu rồi.

Đoán chắc là tè ra quần thật rồi.

Từ Hành không làm mọi người thất vọng, tuy có phần tốn sức nhưng cũng qua được cửa thứ tư.

Cửa thứ năm, huyết mạch Bạch Hổ trong Từ Hành mạnh mẽ bộc phát, gồng mình qua được.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, bao gồm cả đám Chân Thần cường giả, đều có phần tự cảm thấy hổ thẹn.

Một võ giả Thiên Thần cảnh vậy mà qua tới cửa thứ sáu!

Mà Chân Thần cường giả bọn họ đến vượt cửa cũng không dám.

Thiên chi kiêu tử có lẽ cũng chỉ đến thế thôi.

Kiếm trận cấp thứ sáu, uy lực cực kì cường đại, Từ Hành ở giữa kiếm quang đã không còn dung ung trước đó, thương tích cũng nhiều lên.

Kiếm ý của Từ Hành tung hoành, sự thúc giục ba loại pháp tắc cùng huyết mạch Bạch Hổ đều đạt đến trình độ cao.

Cho dù là vậy, Từ Hành vẫn là tìm sống trong cái chết, mấy lần suýt được thần chết hỏi thăm.

Tim mọi người đều dâng lên tới cổ họng, không biết hắn có thể vượt qua được không.

Bỗng dưng, kiếm trận dừng lại, truyền tống trận xuất hiện.

Từ Hành vượt cửa thành công!

Tất cả cường giả đều hít một hơi, Từ Hành một Thiên Thần tầng sáu đỉnh phong, vậy mà qua được cửa thứ sáu!

Đây tuyệt đối là một chiến tích kiêu ngạo vô đối!

Trên người Từ Hành dày đặc vết thương nhưng hình tượng của hắn trong mắt mọi người vô cùng to lớn.

Đây là một người trẻ tuổi tiền đồ vô lượng!

Lê theo một thân vết thương Từ Hành di chuyển đến truyền tống trận.

Trước khi vào truyền tống trận, Từ Hàng quay về hướng của Diệp Viễn, tặng cho một ánh mắt ý vị thâm trường.

Xoạt xoạt xoạt!

Ánh mắt của tất cả mọi người nhất loạt nhìn về Diệp Viễn.

Cái này ngưu bức, nói hơi quá rồi!

Dựa vào cách nói của Diệp Viễn, hắn phải hoàn thành cấp chín của kiếm trận, mới được tiếp tục khám phá bí cảnh.

Nhưng mà cấp chín của kiếm trận, này có thể sao?

Lý Khang đại nhân là Chân Thần tầng chín mà còn không dám vượt cấp thứ bảy.

Uy lực cấp thứ chín của kiếm trận mọi người căn bản không dám thử.

Đó là một sự tồn tại cấm kỵ!

“Diệp đại công tử, đến lượt ngươi rồi! Lúc nãy ăn nói hùng hồn lắm cơ mà, bây giờ là lên, hay là cụp đuôi lại trốn đây?” Người nói chuyện là đệ tử thiên tài của đế đô Cửu Hoả, tên Tề Hằng.

Diệp Viễn có ấn tượng với người này, suốt ngày vỗ mông ngựa tâng bốc Từ Hành.

Nhưng lời hắn nói lúc này không có ai thấy không ổn.


Trong mắt mọi người lúc này Diệp Viễn là vua khoác thổi rách cả da trâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK