Dưới đài phát ra một tràng tiếng kêu kinh hãi, một tên Thần Du cảnh lĩnh ngộ được chân ý vô thượng cũng đủ mang đến một trận oanh động rồi.
Đáng thương nhất chính là đối thủ của Diệp Viễn, đối với uy lực của một chiêu này căn bản là hắn chưa kịp chuẩn bị thì dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, trực tiếp bị một kiếm của Diệp Viễn đánh bay khỏi lôi đài.
Cũng may là cảnh giới của hắn cao hơn Diệp Viền rất nhiều, bằng không một kiếm này tuyệt đối có thể đánh cho hắn thành cái sàng.
Cũng là vì cầm thanh Tinh Nguyệt Kiếm trên tay nên mới gia tăng tác dụng cực lớn đối với chân ý vô thượng của Diệp Viễn.
Nếu là dùng Huyễn Dĩnh Kiếm để thi triển chiêu thức này thì tuyệt đối sẽ không tạo thành uy hiếp với đối phương lớn như vậy.
Một chiêu, tiêu diệt đối thủ sạch sẽ gọn gàng.
“Diệp Viễn thắng!”
Trọng tài lập tức tuyên bố kết quả.
Trên đài cao, sắc mặt của đại trưởng lão cũng biến hóa vô cùng đặc sắc.
“Ha ha ha, thật là không ngờ ngoại trừ Lan Nạp Sơ ra còn có người có thể lĩnh ngộ chân ý vô thượng! Hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn dường như lĩnh ngộ chân ý vô thượng đã lâu, tên tiếu tử Thần Du Cảnh này thú vị! Thú vị!”
Sau khi Diệp Viễn xuống đài, Bùi Văn Cường nhìn hắn với vẻ mặt cười khổ, oán giận nói: “Tên tiểu tử nhà ngươi, giấu diếm ta thật là khổ! Thật sự không ngờ được là ngươi đã lĩnh ngộ chân ý vô thượng, hèn gì lại dám ăn nói huênh hoang như vậy!”
Dương Sâm đứng bên cạnh cũng ngạc nhiên nghi ngờ không dứt, lúc Diệp Viễn ở phân khu thi đấu Nghiệp Thành vẫn luôn che dấu thực lực!
Mà thời gian Bùi Văn Cường quen biết Diệp Viễn lâu như vậy cũng chưa từng thấy Diệp Viễn thi triển chân ý vô thượng lần nào.
Một kiếm của Diệp Viễn lập tức đưa đến sự chú ý cực lớn.
Trước đó hắn là một người không được xem trọng nhất trong tất cả các tuyến thủ. Nhưng uy lực của một kiếm này làm cho mọi người thấy rõ được sự cường đại của hắn.
Ngay thời điểm này, trên lôi đài thỉnh thoảng vang lên âm thanh của trọng tài.
“Nạp Lan Sơ thắng!”
“Ngũ Kiếm Đồng thắng!”
“Ngô Hi thắng!”
Thực lực của đám người Nạp Lan Sơ này thuộc về nhóm người mạnh nhất. Chỉ cần thực lực của đối thủ không quá mạnh thì đối thủ sẽ bị đánh bại cũng chỉ là chuyện trong phút chốc.
Lúc bọn hắn nghe nói lần này Diệp Viễn là tuyển thủ Thần Du cảnh duy nhất mà đã có chân ý vô thượng thì vẻ mặt của mỗi người đều biến hóa vô cùng đặc
sắc.
Ngô Hi chợt phát hiện, hình như viên Khải Linh Đan này không dễ cầm thì phải!
Cảm ngộ ý cảnh của hắn rất cao, nhưng khoảng cách với cảm ngộ chân ý vô thượng vẫn còn thiếu một chút.
Mà chính “một chút” này lại là cái hào rộng, là một đường ranh giới khó có thể vượt qua.
Trong số bọn họ, chỉ có Nạp Lan Sơ là vượt qua được.
“Sợ cái gì? Cho dù hắn có lĩnh ngộ được chân ý võ thượng, chẳng qua cũng chỉ là một tên tiểu tử Thần Du cảnh! Với thực lực của ngươi tuyệt đối có thế thắng được hắn. Cam kết lúc trước của ta vẫn có hiệu nghiệm như cũ!” Ngũ Kiếm Đồng nói nhỏ với Ngô Hi.
Ngô Hi trầm tư một chút, sau đó gật gật đầu nói: “Được!”
Sở dĩ hắn đồng ý với Ngũ Kiếm Đồng là bởi vì hắn ghen tỵ!
Vì để lĩnh ngộ chân ý vô thượng,
Ngô Hi đã tiêu tốn một cái giá khá lớn, nhưng đến hiện tại hắn vẫn chậm chạp không cách nào lĩnh ngộ được.
Khoan nói đến lĩnh ngộ, cảm ngộ ý cảnh của hắn còn kém hơn Ngũ Kiếm Đồng một chút.
Nhưng một tên Thần Du cảnh nho nhỏ lại dựa vào cái gì mà cảm ngộ được chân ý vô thượng?
“Tên tiểu tử này… ta nhất định phải phế hắn!” Ngô Hi thầm nói.