"Nếu Diệp Viễn đã đến, vậy thì bắt đầu thôi!” Nguyệt Kiếm Thu thản nhiên nói.
“Oành!”
Gần như cùng một thời gian, tiếng va chạm cũng vang lên kịch liệt.
Diệp Viễn lấy thế nhanh như chớp phát động công kích đánh về phía Lâm Siêu!
Một quyền này, khiến cho cả đại trận bị rung chấn dữ dội!
Lâm Siêu liên tục thối lui cả trăm bước, khó khăn lắm hắn mới có thể ổn định thân hình. Khí hải của hắn đang bốc lên, nguyên lực trong cơ thể bị một quyền này của Diệp Viễn đánh đến hỗn loạn.
Dưới đài một mảnh lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều bị một quyền này của Diệp Viễn làm cho khiếp sợ.
Bọn họ đã tận mắt chứng kiến Lâm Siêu dùng một quyền để phá Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng của Chu Ngạn, đồng thời đánh hắn bay khỏi lôi đài.
Nhưng mà bây giờ, Diệp Viễn chỉ đứng tại chỗ không hề nhúc nhích một tí nào, mà Lâm Siêu thì lại bị đánh lui hơn trăm bước.
So sánh ra thì Diệp Viễn cũng thật sự quá mạnh đi?
Khi nhìn thấy Diệp Viễn chỉ có Vô Tướng tầng một, rất nhiều người đã không ôm hy vọng gì nhiều.
Lâm Siêu là Vô Tướng tầng chín đỉnh phong, có tư cách tranh cao thấp cùng với Đạo Huyền Cảnh. Còn Diệp Viễn thì chỉ có Vô Tướng tầng một, thế thì còn đánh như thế nào được?
Nhưng mà một quyền này đã khiến cho tất cả mọi người nhìn hắn với cặp mắt khác xưa!
Tên Diệp Viễn này dám khiêu chiến người đứng đầu của cuộc thi Minh Nguyệt, quả nhiên có thực lực vô cùng cường đại!
“Xem ra, thân thể ngươi rất cường hãn, thảo nào có thể đánh bại được mấy tên được gọi là thiên tài kia. Nhưng mà, chỉ có loại trình độ như thế này thì hãy làm tốt tâm lý bị ta hành đi!” Diệp Viễn thản nhiên nói.
Lâm Siêu thật vất vả lắm mới lấy lại được hơi thở, sắc mặt khó coi không gì sánh được.
Hắn cho rằng thực lực của mình đã mạnh đến mức rối tinh rối mù rồi, không nghĩ tới Diệp Viễn mới Vô Tướng tầng một mà đã có thực lực đã mạnh đến như vậy!
Chỉ dựa vào một quyền vừa rồi thì những tên được gọi là thiên tài kia thật sự là đáng chê cười khi đứng trước mặt Diệp Viễn!
Lâm Siêu hít sâu một hơi, đang muốn nổi bão, bỗng nhiên sắc mặt hắn đại biến.
Một cỗ Long uy kinh người bộc phát ra, trên da thịt của Diệp Viễn mọc ra từng cái vảy rồng!
Hai tay hắn, biến thành hai Long trảo. Mà một trong hai bên lại mơ hồ chuyển sang màu vàng óng ánh, đó chính là kết quả của Long cốt hồng hoang!
Trên trán hắn lại mọc dài thêm ra hai cái sừng rồng!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều hít một hơi lãnh khí.
"Thân thể bán long! Cái này… cái này phải cần huyết mạch Chân Long nồng đậm nhiều bao nhiêu đây!” Hai mắt Nguyệt Kiếm Thu bạo phát ra từng tia tinh mang, cả kinh nói.
Hoá Long, chính là võ giả nhân loại tu luyện huyết mạch Long tộc đạt được cảnh giới tiêu chí cực cao.
Thế nhưng võ giả nhân loại lại có rất ít người có thể đạt được trình độ thân thể bán long, bởi vì nó yêu cầu độ huyết mạch rất rất cao.
Lúc này, ngoại trừ mặt Diệp Viễn ra thì những bộ phận trên người có thể nhìn thấy được hầu như đều mọc vảy rồng, có thể thấy được huyết mạch của hắn nồng hậu cỡ nào!
Phải biết rằng, hoá long không chỉ đơn giản là mọc long lân như vậy mà thôi.
Sau khi hoá Long, thể chất của võ giả sẽ có thay đổi rất lớn. Nếu như võ giả này hiểu được võ kỹ của Long tộc thì uy năng của võ kỹ Long tộc cũng sẽ đồng dạng có sự tăng trưởng cực lớn!
Thật không may là, chẳng những Diệp Viễn biết võ kỹ của Long tộc mà còn là võ kỹ rất cao thâm trong số võ kỹ của Long tộc.
Diệp Viễn nhìn Lâm Siêu, cười sảng khoái nói: “Chuẩn bị xong rồi sao?”
“Vút” một tiếng, thân hình Diệp Viễn biến mất không thấy gì nữa.
“Oành!”
Tiếng động kịch liệt vang lên, thân thể Lâm Siêu bị đánh bay ra ngoài như đạn pháo.
“Phụt!”
Từ trên không trung, Lâm Siêu trực tiếp phun ra búng máu tươi lớn, bộ dáng kia nhìn thấy mà khiến người ta giật mình.
Nhưng mà, đây chỉ mới là bắt đầu.
Không Vô Long Ảnh Quyền, Bài Sơn Đảo Hải của Diệp Viễn cùng lúc đập vào Lâm Siêu.
“Rầm rầm rầm...”
Mọi người dưới đài nhìn thấy cảnh này, gần như là ngừng thở.
Quá cường đại!
Dựa vào lực lượng của thân thể để làm đến được bước này thật là không dám tưởng tượng.
Tên Lâm Siêu trước đó không ai bì nổi, bây giờ lại không chịu nổi một kích của Diệp Viễn.
Tràng tỷ đấu ngày hôm nay, tất nhiên Chu Ngạn cũng sẽ không bỏ qua. Từ lúc mới bắt đầu, hắn đã đứng ngay dưới đài quan sát trận chiến.
Thời điểm hắn thấy Diệp Viễn cùng Nguyệt Mộng Ly từ trên trời giáng xuống, nội tâm hắn lập tức giống như đánh đổ một lọ ngũ vị hương, cảm giác khó chịu vô cùng.
Nhưng khi nhìn thấy Diệp Viễn uy mãnh như vậy thì hắn lại sinh lòng sợ hãi.
Nếu như trên đài là chính hắn thì có khi đã bị đánh cho thịt nát xương tan?
Hạo Nhật Viêm Tâm Đồng?
Đơn giản là một chuyện tiếu lâm!
Đối mặt với trạng thái bùng nổ của Diệp Viễn, hết thảy mọi thứ đều là vô căn cứ.
Không tin? Vậy thì cái tên Lâm Siêu trên đài kia chính là ví dụ sống sờ sờ.
"Thân thể bán long, không ngờ tên tiểu tử này đã trưởng thành đến bước này rồi! Một con kiến hôi ở hạ giới, vậy mà đã trở thành một con cự long! Hàn Thông đại nhân, nếu như thuận tiện, vẫn là nên giải quyết tên tiểu tử này luôn một thể mới tốt.”
Ánh mắt của Hàn Thông nhìn chằm chằm vào Diệp Viễn, gật đầu nói: “Ừm, Lệ Hồn nói không sai, nhưng mà... thực lực của tiểu tử Lâm Siêu này vẫn chưa hoàn toàn bày ra hết đâu. Thân thể bán long, vẫn còn chưa đủ!”
Lệ Hồn chính là tên thánh đồ đã thao túng cha con Triệu Thiên Dận.
Nghe thấy lời Hàn Thông nói, Lệ Hồn cũng nhoẻn miệng cười.
Trên lôi đài, một vệt ánh sáng huyết sắc phóng lên cao!
Đao mang đỏ như máu bạo phát từ trong nghịch cảnh chém thẳng vào Diệp Viễn!
Diệp Viễn cũng không ngờ, Lâm Siêu ở dưới dạng này mà vẫn còn có thể phản kích lại.
Mặc dù ánh đao này lợi hại nhưng muốn tổn thương đến hắn thì vẫn còn quá non.
Thần thức hắn khẽ động, đột nhiên một cái chuông xuất hiện trước mặt hắn. Thiên Vương Chuông phát ra một vòng bảo hộ màu vàng nhạt, dùng để ngăn cản đao mang đỏ như máu kia.
“Ầm!”
Thiên Vương Chuông bị chấn bay ngược trở về, Diệp Viễn thừa cơ thu hồi nó lại.
Diệp Viễn cởi bỏ thân thể bán Long, khôi phục lại diện mạo như trước.
Nhìn lại Lâm Siêu, lúc này toàn thân hắn tắm máu, từ trên xuống dưới không có một chỗ nào lành lặn.
Trong từng cú đấm của Diệp Viễn, không hề có nửa điểm hạ thủ lưu tình, từng cú đấm gần như là thấu thịt.
Sau khi đột phá Vô Tướng Cảnh, tiềm lực của Long cốt hồng hoang lại được mở rộng tiến thêm một bước, thân thể của hắn cũng đã đột phá đến cấp tám hậu kỳ.
Thân thể bán Long phối hợp với Không Vô Long Ảnh Quyền, bộ tổ hợp này đúng là máy ủi đất, không gì là không thể phá!
Lâm Siêu vẫn luôn kiêu ngạo về thân thể của mình, vậy mà ở trước mặt Diệp Viễn thì căn bản là không đáng để nhắc tới.
“Người bình thường, cho dù thân thể có đạt đến cấp tám hậu kỳ thì lúc này cũng sẽ bị đập thành thịt vụn. Vậy mà ngươi vẫn có thể bảo trì được hình dáng con người, xem ra ngươi cùng với cha con Triệu Thiên Dận đều tu luyện công pháp tà môn. Hiện tại ta thật sự rất tò mò, rốt cuộc thế lực phía sau ngươi đang âm thầm làm cái gì. Những người phía dưới kia có phải cùng một bọn với ngươi không? Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì có phải các ngươi đến Minh Nguyệt Thành này là vì Nhật Nguyệt Thiên Đồng hay không?”
Đối với việc Lâm Siêu còn có lực phản kích, Diệp Viễn cũng không để bụng cho lắm, mà ngược lại hắn hỏi Lâm Siêu một cách bình tĩnh.
Chỉ là những người đứng dưới đài kia nghe được lời Diệp Viễn nói thì đều biến sắc, bao gồm cả thánh tướng Hàn Thông.
Bọn họ ở trong đám người đã rất khẽ tiếng, hơn nữa còn tận lực thu liễm nguyên khí, nhìn qua không khác gì võ giả bình thường.
Không ngờ lại bị Diệp Viễn liếc mắt một cái đã nhìn ra.
“Ha... Ha ha ha, Diệp Viễn, quả nhiên ngươi không khiến cho ta thất vọng! Ngươi càng mạnh, khi ta giết được ngươi thì càng vui sướng hơn! Huyết... Thần... Biến!” Lâm Siêu lạnh lùng nói.
Bỗng nhiên, chỉ thấy huyết khí của Lâm Siêu vọt cao tận trời, hai tròng mắt của hắn biến thành một màu đỏ tươi, cả người cũng bị một đám huyết quang bao phủ.
Khí thế của Lâm Siêu đang tăng lên cực nhanh, khoảng cách với Đạo Huyền Cảnh càng ngày càng gần!
“Oành!”
Cuối cùng Lâm Siêu cũng đã trực tiếp vượt qua khoảng cách giữa Vô Tướng Cảnh và Đạo Huyền Cảnh!