Hắn cũng không muốn mình trở thành phế nhân cả đời.
Nhìn hai cha con này, Giản Hoằng Tiêu chậm rãi mở miệng nói: “Được rồi, Giản Hạo, ngươi nói xin lỗi, ta nhận. Có điều… Con mắt của Giản Vân, ta không giúp được ngươi.”
Giản Hạo gật đầu nói: “Ta hiểu ý của Hoằng Tiêu trưởng lão, Giản Hạo không cầu gì khác, chỉ cầu ngài giúp ta dẫn đường, để cho ta gặp vị cao nhân này một lần.”
Lúc đầu, hắn cũng không nghĩ rằng Giản Hoằng Tiêu có thể giúp hắn cái gì, không nói đến quan hệ giữa hai người bọn họ, chỉ nói đến cao nhân có thể luyện chế ra Lục Văn Tinh Thần Đan có phẩm chất cao như vậy, sao có thể bị Giản Hoằng Tiêu điều khiển?
Cao nhân phía sau Giản Hoằng Tiêu, ít nhất cũng là một vị đan thần thất tinh!
Hơn nữa người đan thần bảy sao này, địa vị tuyệt đối sẽ không thua kém thành chủ đại nhân.
Chỉ là Giản Hạo rất phiền muộn, vì sao nhân vật lớn như vậy, lại đồng ý luyện đan cho Giản Hoằng Tiêu?
Giản Hoằng Tiêu nói: “Được rồi, ta giúp ngươi đi hỏi ý kiến hắn một chút.”
Nói xong, Giản Hoằng Tiêu xoay người rời đi, không bao lâu sau liền trở về: “Dược Sư đồng ý gặp các ngươi, đi theo ta.”
Hai cha con nghe vậy, trong lòng mừng rỡ như điên.
Bọn họ sợ nhất, chính là người ta không gặp.
Chỉ cần bằng lòng gặp, những cái khác đều dễ nói.
Bây giờ Giản Hoằng Tiêu là trưởng lão Tinh Thần Điện, đương nhiên phủ đệ ban cho hắn sẽ không nhỏ.
Vòng qua mấy hành lang, mấy người đi tới một tòa biệt viện nhỏ.
Giản Hạo hành đại lễ với người bên trong, mở miệng nói: “Vãn bối Giản Hạo, hộ pháp Tinh Thần điện, xin bái kiến tiền bối, cầu tiền bối ban Lục Văn Tinh Thần Đan cho khuyển tử.”
Giản Hoằng Tiêu nghe vậy, trên mặt hiện lên một nụ cười.
Lão tiểu tử này, thế mà lại coi Diệp Viễn thành tiền bối.
Có điều cũng phải, khi chưa hiểu rõ tình hình, sợ rằng ai cũng sẽ cho rằng, người luyện đan cho hắn là một vị đại lão Thiên Tôn Cảnh đi?
Một thân ảnh vô cùng trẻ tuổi chậm rãi đi ra, trong nháy mắt sắc mặt Giản Hạo trở nên rất khó coi.
“Giản Hoằng Tiêu, ngươi… ngươi đùa bỡn ta?” Giản Hạo nhìn về phía Giản Hoằng Tiêu, không kìm được giận dữ nói.
Giản Hạo biết rõ, người thành niên này chính là tên đầu sỏ hại con trai hắn thành dạng này.
Bây giờ, hắn xuất hiện ở chỗ này, đây không phải là cố ý làm khó, đùa bỡn mình sao?
Hắn muốn gặp Dược Sư, chứ không phải tiểu tử này!
“Cha, sao thế?” Giản Vân không nhìn thấy, nghi ngờ nói.
Giản Hạo cả giận nói: “Hắn đang đùa bỡn hai cha con chúng ta, đây căn bản không phải Dược Sư gì cả, mà là tiểu tử hại con biến thành thế này!”
“Cái gì!” Giản Vân vừa nghe thấy liền giận dữ.
Giản Hoằng Tiêu không để bụng, cười nói: “Hắn chính là Dược Sư mà ngươi muốn gặp.”
Giản Hạo căn bản không tin, vung tay lên, lạnh lùng nói: “Nói bậy! Ngươi coi ta là kẻ ngu hay sao? Cái tuổi này của hắn, đừng nói là đan thần lục tinh, có thể nhập môn đan đạo đã là không tệ rồi! Cho dù hắn là đan thần lục tinh đi nữa thì Lục Văn Tinh Thần Đan cũng không phải là đan dược mà dạng tuổi đời của hắn có thể luyện chế được!”
Giản Hoằng Tiêu lắc đầu nói: “Ta cũng không có thời gian đùa cái trò này với ngươi, Lục Văn Tinh Thần Đan của ta chính là Diệp Viễn luyện chế được. Ta dẫn hắn tới đại đế đô Cực Vận, chính là vì tìm thành chủ đại nhân xin đan phương Lục Văn Tinh Thần Đan. Nếu không ngươi cho rằng, trong đại đế đô Cực Vận này, còn có ai có thể luyện chế ra được Lục Văn Tinh Thần Đan?”
Lời nói này khiến Giản Hạo tỉnh táo lại.
Giản Hoằng Tiêu bất ngờ trở về, vốn đã vô cùng kỳ quặc.
Hơn mười vạn năm qua, hắn chính là một lần cũng chưa từng trở lại.
Lại nghĩ tới chuyện Giản Vân liếc mắt nhìn đã mù, lẽ nào khí vận của Diệp Viễn này thật sự rất thịnh vượng?
Liên hệ tất cả những chuyện này lại, đúng thật là có khả năng này!
Nhưng mà, tiểu tử này nhìn thế nào cũng chỉ có hơn nghìn tuổi, có thể luyện chế ra được Lục Văn Tinh Thần Đan?