Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giờ khắc này, trong mẳt Ngô Chiêu và những người khác lộ ra vẻ sợ hãi nồng đậm, cũng không còn sinh ra ý định phản kháng nữa.

Lam Báo nhìn thấy tình cảnh này, rất vừa lòng, điều hắn muốn đã đạt được.

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

Mà lúc này, Lam Hổ và Lam Phong hai cường giả Hóa Hải tầng ba cũng đã gia nhập chiến đội.

“Tiểu thư, người mau ra tay đi, còn tiếp tục như vậy, Diệp công tử sẽ chống đỡ không nổi mất.”

Nghiên Nhi trông thấy một mình Diệp Viễn chiến đấu với bốn tên cường giả Hóa Hải cảnh thì không khỏi vô cùng sốt ruột.

Thế nhưng Ly Nhi lại lắc đầu nói: “Diệp công tử châc hẳn có tính toán của riêng hẳn, chúng ta không được tùy tiện ra tay, bằng không hắn sẽ không vui.”

“Nhưng, bên cạnh vẫn còn một Hóa Hải tầng năm nhìn chằm chằm như hố đói, Diệp công tử lần này không thể gặp may nữa đi.” Nghiên Nhi sốt sắng.

“Vậy thì không hẳn, chúng ta cứ xem trước đã, chỉ là một tên Hóa Hải cảnh tầng năm nho nhỏ mà thôi, cũng chẳng thể làm nên trò trống gì, nếu thật sự không chống đỡ nổi thì ta ra tay cũng không muộn.” Ly Nhi nói.

Đương nhiên Lam Báo không biết chuyện bọ ngựa bắt ve chim sẻ đằng sau, có điều sắc mặt hắn lúc này cũng không tốt lắm.

Sau khi hai người Lam Hổ, Lam Phong gia nhập chiến đội, lại vẫn không thế phá vỡ cục diện.

Một tên tiểu tử Linh Dịch tầng tám điều khiển một đám kiếm khôi Ngưng Tinh thế mà có thể đánh ngang tay với bốn Hóa Hải tầng ba.

Đùa cái gì thế!

Nếu Vô Biên giới đều mạnh như tên tiểu tử này, Cuồng Phong giới còn đánh cái rắm chó gì nữa!

Lúc này, Lam Báo cũng không ngu đến nỗi nghĩ rằng là do thực lực của Lâm Siêu không đủ mạnh nữa rồi.

Tên tiểu tử này có gì đó kỳ quái.

Trải qua mấy trận đại chiến, Diệp Viễn điều khiển Tiểu cửu Chuyển Liên Hoàn Trận ngày càng thuận tay.

Lúc Diệp Viễn trong trận pháp, kiếm khôi chỉ là vật chết, hon nữa không dựa vào sự biến hóa của đối thủ mà biến động trận pháp.

Nhưng hiện tại Diệp Viễn điều khiển trận pháp thì hoàn toàn không giống như vậy nữa.

Lâm Siêu đã có một chút thông hiểu về trận pháp, mà ba huynh đệ họ Lam thì lại vẫn chưa thông.

Vậy nên Diệp Viễn liền điều động kiếm khôi khiến Lâm Siêu phân tách khỏi ba người kia, không cho bọn chúng có cơ hội hợp lại.

Chí cần bọn chúng không thể hợp lực thì vô pháp tạo nên tổn hại cho kiếm khôi, do đó trận pháp cũng không thể dễ dàng phá giải.

Nháy mắt cũng đã qua mấy trăm hiệp, Diệp Viễn vần không để lộ chút sơ hở nào, người của Vô Biên Giới nhìn thấy cũng đều bị chấn kinh.

“U Vân Tông thật sự đã nhặt được bảo bối, bồi dưỡng ra một người trẻ tuối yêu nghiệt như vậy! Nếu Diệp Viền không chết, U Vân Tông quật khới chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.”

“Đúng vậy! Nếu không phải tận mẳt trông thấy thì ta cũng không dám tin là thật! Hắn mới chỉ là Linh Dịch cảnh, đợi hắn đến Ngưng Tinh Hóa Hải thì còn đến mức nào?”

“Còn quật khởi gì nữa? Tổ chim bị phá có thể còn trứng sao? Xem ra Cuồng Phong giới cũng sắp đánh đến rồi, chỉ sợ các tông chủ vẫn chưa biết chuyện này! Hơn nữa, liệu hôm nay Diệp Viễn có may mắn thoát khỏi không? ôi… đúng là đáng tiếc cho một thiên tài tuyệt thế!” Một người khác cũng nói.

Người đó liếc nhìn Lam Báo, nôi thất vọng lại dâng lên trong lòng.

Gã đại hán này, thật sự mạnh đến nỗi khiến người ta không còn cả ý niệm phản kháng.

Lúc này, tầm mắt của Lam Báo như báo săn nhìn chằm chằm vào Diệp Viễn, cảm giác ung dung tự tại trước đó đã không còn sót lại chút gì.

Biếu hiện nghịch thiên của Diệp Viễn cuối cùng cũng khiến Lam Báo chân chính coi trọng.

Một thiên tài tuyệt thế như vậy, một khi để hắn trưởng thành, sẽ có vô số võ giả của Cuồng Phong giới bị chết trong tay hân.

Cho nên…

Thân hình Lam Báo cử động, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Một khắc sau xuất hiện thì đã ở bên cạnh Diệp Viễn rồi.

Tất cả mọi người đều kinh hãi khi nhìn thấy cảnh tượng này, đặc biệt là đệ tử u Vân Tông, trong mắt liền lộ ra sắc thái tuyệt vọng.

“Diệp Viền!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK