Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa… Diệp Viễn vẫn còn đang tiếp tục!

Sắc mặt của Tào Phương sớm đã đen như đít nồi, bây giờ hắn đúng thật là đâm lao phải theo lao, cưỡi hổ khó xuống.

Trước đây Diệp Viễn nói dùng tiền thưởng để đổi Thiên Phong, hắn không đồng ý. Bây giờ trước mặt nhiều người như vậy, chẳng lẽ hắn lại phải xin Diệp Viễn nhận Thiên Phong về?

Tự mình tát mình một cái tát này xuống, sau này làm sao còn chỗ đứng ở Vô Phương Thành nữa?

Nhưng mà nếu không thả Thiên Phong, Diệp Viễn thực sự sẽ khiến Tào gia phá sản!

Bốn mươi vạn Nguyên tinh thượng phẩm đối với toàn thế Tào gia mà nói chẳng qua cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc, nhưng vấn đề là tiền thưởng ở những câu phía sau càng ngày càng khổng lồ, nếu cứ tiếp tục như vậy, Tào gia đúng là không có sẵn Nguyên tinh để thanh toán.

Hơn nữa nếu như Diệp Viễn tiếp tục thắng tiếp thì sẽ là một đả kích cực lớn đối với danh vọng của Thiên vấn Tường.

Đây mới là vấn đề quan trọng mà Tào gia không thể tiếp nhận được!

Nếu như lão tổ biết chuyện xảy ra ở phía bên này, chắc chắn sẽ giận đến tím mặt!

Rốt cuộc bây giờ nên làm thế nào?

Đúng vào lúc này, một giọng nói có vẻ hơi già nua vang vọng khắp đại điện.

“Rất xin lỗi, hôm nay Thiên vấn Tường tạm dừng mở cửa. Các vị đồng đạo có mặt, mỗi người có thể ở ngoài cửa Lâm Lang Các lĩnh mười viên Nguyên tinh thượng phẩm, coi như là biểu thị ý xin lỗi của Tào gia ta.”

Một bóng người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tào Phương, những luyện dược sư kia nhìn thấy bóng người này, đồng tử không khỏi hơi co lại.

Người này không phải ai khác, chính là lão tổ của Tào gia, Đan Hoàng trung cấp – Tào Chính!

“Gia gia!” Tào Phương vừa thấy người đến, không khỏi hết sức vui mừng.

Tào Chính hiện thân, nhưng luyện dược sư kia đều biết, hôm nay không thể tiếp tục xem náo nhiệt được nữa rồi.

Những luyện dược sư này đang định rời đi, Diệp Viễn lại ung dung nói: “Ta nghe nói Tào gia lấy hai chữ” Công chính” mà đặt chân ở thế gian, sao hôm nay lại muốn làm cái việc không công chính này vậy?”

Tào Chính không ngờ Diệp Viễn lại dám càn rỡ như vậy ở trước mặt mình, sắc mặt không khỏi trầm lại nói: “Lâm Lang Các chỉ đóng cửa một ngày, sao lại là việc không công chính rồi?”

Những luyện dược sư kia nghe thấy tràn ngập mùi thuốc súng, không khỏi dừng chân lại.

Diệp Viên nhìn Tào Chính, không kiêu ngạo không tự ti nói: “Mặc dù Thiên Vấn Tường bắt nguồn từ Tào gia, nhưng trải qua diễn biến mấy ngàn năm, đã trở thành tượng trưng của Vô Phương Thành, thậm chí là của cả Vô Biên giới rồi. Cho nên dù Thiên Vấn Tường này do Tào gia giữ gìn bảo vệ, nhưng cũng đã không phải là của riêng Tào gia nữa rồi. Mỗi một luyện dược sư, đều có quyền lợi giải đáp câu hỏi ở đây! Thiết nghĩ từ khi lập Thiên Vấn Tường đến nay, chưa từng có việc đóng cửa bao giờ đúng chứ? Chẳng lẽ là do vãn bối đã trả lời mấy câu hỏi của tầng thứ bảy nên tiền bối liền muốn đóng cửa? Hành vi như vậy, lẽ nào không phải là tước đoạt quyền lợi của luyện dược sư hành hương, lẽ nào không phải là việc không công chính sao?”

Nghe những lời Diệp Viễn nói, một đám luyện dược sư âm thầm reo hò trong lòng.

Bọn họ không giống như Tào gia, đương nhiên hi vọng nhìn thấy những vấn đề ở tầng thứ bảy này bị công phá từng cái từng cái một.

Việc trọng đại như vậy, ngàn năm cũng khó gặp được một lần, làm sao có thế bỏ lỡ được?

Mặc dù bọn họ đều biết là Tào gia đang muốn bảo chứng danh vọng và uy tín của Thiên vấn Tường, nhưng như vậy đích thực là tổn hại đến lợi ích của mọi người.

Tào Chính nghe vậy hai mắt nhắm lại, một cỗ sát ý như có như không tràn về phía Diệp Viễn.

“Hôm nay Nhậm mỗ làm người hòa giải, mọi người đều giải tán đi!” Đúng vào lúc này, lại một giọng nói khác vang lên.

Một vị lão giả xuất hiện giữa đám người, mặt tất cả mọi người đều biến sắc.

Tào Chính hơi có chút ngoài dự liệu nhìn người tới, khẽ hành lễ nói: “Không ngờ việc hôm nay lại kinh động đến thành chủ đại nhân, là Tào mỗ có tội.”

Nhậm Tinh Thuần lại không thèm để ý đến Tào Chính, hô nói: “Nếu hội trưởng đại nhân cũng đã đến rồi, hà cớ gì lại không hiện thân gặp mặt?”

Đám luyện dược sư chấn kinh trong lòng, trận thế này hôm nay, thật đúng là càng ngày càng lớn rồi.

“Ha ha, không ngờ thành chủ đại nhân lại đích thân tới đây.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK