Diệp Viễn đứng trước mặt Thiên Tinh, tinh thần uể oải, sắc mặt tái nhợt, nhìn qua giống như đang bị bệnh nặng.
Nhìn Diệp Viễn như vậy, hắn cảm thấy rất hài lòng.
Tất nhiên hắn cũng không khá hơn Diệp Viễn.
Mấy ngày nay hắn bị Vô Trần và Quy Vân ép khô.
Hồn lực của Thiên Tinh tuy mạnh nhưng cũng không chịu nổi sức ép của Thiên Tôn Linh Bảo như Trấn Hồn Châu.
“Thiên Tinh tiền bối, chuyện mấy hôm trước ngươi nói với ta. Ta đã cân nhắc cẩn thận rồi. Ta quyết định sẽ gia nhập Huyết Diêm điện!” Diệp Viễn nói.
“Ha ha, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt! Nguyên Tiêu lão đệ, tương lai của ngươi vô cùng rộng mở, gia nhập Huyết Diêm điện chắc chắn là một lựa chọn chính xác! Lần này, ta và ngươi sẽ cùng vào bí cảnh. Đợi sau khi ngươi ra khỏi bí cảnh, ta sẽ đưa ngươi đến Hoàng thành!” Thiên Tinh cười nói.
“Nghe theo sự sắp xếp của tiền bối.”
Lúc này, Diệp Viễn dường như đã không còn sức lực, vô cùng ngoan ngoãn.
Chỉ là diễn kịch thôi mà, cũng không khó khăn gì.
Hắn ta vui là được rồi.
Thiên Tinh chỉ là thay điện chủ Huyết Diêm điện ở Đạt Lan tới thu phục Diệp Viễn, hắn ta cũng không dám làm phật lòng hắn.
Tương lai, Diệp Viễn chắc chắn sẽ áp đảo hắn ta.
Hiện tại làm phật lòng hắn, sau này khó tránh khỏi bị tính sổ.
Trái lại, sau này hắn còn phải nghĩ cách mau chóng giết chết Diệp Viễn.
Nếu không tương lại Diệp Viễn gây khó dễ cho hắn ta, vậy thì không ổn.
Hơn nữa, thân thiết với một thiên tài như Diệp Viễn cũng có lợi cho hắn ta.
Vì thế hắn ta mới gọi Diệp Viễn một tiếng lão đệ, nghe vô cùng thân thiết.
“Ha ha, Nguyên Tiêu lão đệ, thực sự xin lỗi. Điện chủ thực sự yêu thích người tài, chúng ta cũng đoán chắc rằng ngươi sẽ không ngoan ngoãn chịu thua nên mới phải làm chuyện này. Ngươi yên tâm, chỉ cần gia nhập Huyết Diêm điện, chuyện mấy ngày hôm nay chắc chắn sẽ không xảy ra nữa.” Giọng nói của Thiên Tinh có ý nịnh nọt.
Thế nhưng Diệp Viễn không hề cảm kích, vẻ mặt bất mãn nói: “Tiền bối…, Nguyên Tiêu không dám!”
Mặc dù nói không dám nhưng vẻ mặt lại vô cùng khó chịu.
Thiên Tinh cảm thấy không ổn, cười to nói: “Lão đệ, đừng như vậy. Lão ca thuốc này dùng hơn vạn năm rồi, hiện tại ngươi chắc là không có dược đỉnh đúng không? Lão ca tặng cho ngươi nhé!”
Một dược đỉnh nho nhỏ xuất hiện trên lòng bàn tay của Thiên Tinh, sau đó rơi xuống mặt đất, nhanh chóng lớn lên.
Một cỗ khí tức huyền diệu không gì sánh được tràn ngập trong phòng.
Diệp Viễn híp mắt lại, kinh ngạc nói: “Đây chẳng lẽ là… Ma Quân Huyền Bảo?”
Nhìn thấy sắc mặt của Diệp Viễn, Thiên Tinh cuối cùng cũng thở phào.
Quả nhiên đối với Ma Dược Sư, dược đỉnh có một sức hấp dẫn đặc biệt.
Đối với Thiên Tinh mà nói bỏ ra một Ma Quân Huyền Bảo là một sự hy sinh rất rất to lớn rồi.
Huyền Bảo còn lợi hại hơn cả Thiên Thần Khí.
Võ giả Thần Quân Cảnh thích hợp dùng Thân Quân Huyền Bảo.
Còn võ giả Thiên Thần Cảnh thích hợp sử dụng Thiên Thần Huyền Bảo.
Ở Nhân tộc gọi là Thần Quân Huyền Bảo, Ma tộc gọi là Ma Quân Huyền Bảo.
Mặc dù tên gọi khác nhau nhưng tác dụng thì gần như giống nhau.
Chỉ là Ma Quân Huyền Bảo của Ma tộc thì thích hợp với Ma tộc hơn.
Kỹ thuật chế tạo Huyền Bảo cực kỳ phức tạp, một tên Thần Khí tứ tinh mất mấy nghìn năm cũng chưa chắc có thể làm ra một Ma Quân Huyền Bảo.
Cho nên Ma Quân Huyền Bảo vô cùng quý giá.
Đối với võ giả mà nói, Huyền Bảo vô cùng hấp dẫn.
Không phải võ giả Thần Quân Cảnh nào cũng có một Thần Quân Huyền Bảo.
Ví dụ như Ý Hàm, Mặc Hàm. Mặc dù họ cũng là cường giả Ma Quân, nhưng trong tay bọn họ không hề có Ma Quân Huyền Bảo.
Ý Hàm nhìn thấy cảnh này thì cực kỳ ghen tị.
Con ngươi suýt chút nữa thì rớt ra ngoài.
Nàng trở thành cường giả Ma Quân đã hai vạn năm rồi nhưng mà ngay cả một Ma Quân Huyền Bảo cũng không có.
Ngược lại một Ma Tướng nho nhỏ như Diệp Viễn lại có một Ma Quân Huyền Bảo.
Thiên Tinh đại nhân chơi lớn thật!
“Ha ha, Nguyên Tiêu lão đệ quả nhiên có mắt nhìn! Nó tên là Huyền Hoàng đỉnh, là một Ma Quân Huyền Bảo hạ phẩm. Nó đã theo ta năm vạn năm, hôm nay… ta đem nó tặng cho lão đệ, coi như là để xin lỗi!” Thiên Tinh tỏ vẻ hào phóng nói.
“May là điện chủ từng hứa hẹn, chỉ cần dẫn được Nguyên Tiêu về, sẽ khen thưởng ta một Ma Quân Huyền Bảo trung phẩm. Nếu không ta cũng không lỡ đem Huyền Hoảng đỉnh tặng cho người khác.” Thiên Tinh thầm nói.
Dù vậy, Thiên Tinh có thể đem Huyền Hoàng đỉnh tặng cho Diệp Viễn, hắn ta cũng phải đắn đo rất lâu.
Làm gì có ai ghét bỏ có nhiều Huyền Bảo?
Diệp Viễn cũng rất kinh ngạc, hắn không nghĩ tới kết quả như vậy.
Thiên Tinh giàu có thật, hao phí nhiều hồn lực giúp Vô Trần và Quy Vân đột phá như vậy.
Lại còn tặng hắn Ma Quân Huyền Bào!
Đúng thật là hào phóng!
Diệp Viễn nghi ngờ nhìn lên trời, nói: “Thật sự là tặng cho ta sao?”
Thiên Tinh cười nói: “Lừa ngươi làm gì? Đây là thành ý của lão ca. Cho ngươi Huyết Hồn Chú thật sự là do bất đắc dĩ, do chúng ta sốt ruột quá! Ta đã giải trừ nhận chủ, hiện tại Huyền Hoàng đỉnh là vật vô chủ. Ngươi chỉ cần lấy Ma Hồn Tế luyện nó, thì nó chính là của ngươi!”
Diệp Viễn ngẫm lại, gật đầu nói: “Được rồi, nếu Thiên Tinh tiền bồi đã có lòng, Nguyên Tiêu cũng không thể từ chối. Ta nhận Huyền Hoàng đỉnh này, chúng ta coi như chưa có chuyện gì xảy ra!”
Thiên Tinh nghe vậy, vô cùng vui mừng, cười to nói: “Ha ha, lão đệ quả nhiên thẳng thắn! Sau này ở Hoàng thành Đạt Lan, có chuyện gì không giải quyết được thì cứ nói với ta, lão ca ở Hoàng thành Đạt Lan vẫn có chút mặt mũi.”
Diệp Viễn chắp tay, cười nói: “Vậy thì Nguyên Tiêu cảm ơn tiền bối trước.”
…
Trở lại Phiền gia, sau khi Diệp Viễn cho Huyền Hoàng đỉnh nhận chủ thì thử luyện chế mấy viên thuốc, càng dùng càng cảm thấy thích.
“Chậc Chậc. Đúng là Ma Quân Huyền Bảo có khác, thế mà lại có tác dụng tăng cường hỏa thần. Sau này luyện đan không cần phải đi khắp nơi mượn hỏa thần rồi!”
“Mà hiệu suất luyện đan cũng tăng không ít! Hiện tại ta luyện chế thần đan cấp độ nhị tinh bình thường chỉ mất chưa đầy nửa canh giờ.”
“Ừm? Đây là cái gì?”
Diệp Viễn phát hiện bên trong Huyền Hoàng Đỉnh có một vùng không gian, bên trong không gian đó có hai luồng khí lưu chuyển không ngừng, vô cùng thần bí.
“Đó là một tia Huyền Hoàng Chi Khí!” Vô Trần nói.
“Huyền Hoàng Chi Khí?” Diệp Viễn cảm thấy rất khó hiểu, hắn chưa từng nghe qua cái tên này.
“Thần Quân Cảnh từ lúc khai thiên lập địa, tạo ra Huyền Hoàng Chi Khí! Huyền là thiên, Hoàng là địa. Bên trong Huyền Hoàng đỉnh có một tia Huyền Hoàng Chi Khí, mồi lần ngươi luyện đan tương tương với lúc trước ngươi đại đạo luyện đan” Vô Trần giải thích.
Diệp Viễn hơi kinh ngạc, trước đây hắn mới lấy đại đạo luyện đan, luyện chia ra Nghịch Đạo Đan.
Dùng sức mạnh của trời đất để luyện đan, chắc chắn không tầm thường.
“Quả nhiên là Ma Quân Huyền Bảo, cái này đối với ta mà nói không khác gì như hổ thêm cánh” Diệp Viễn hài lòng nói.
Vô Trần cười to nói: “Lão già Thiên Tinh làm đủ mọi cách, nhưng không ngờ lại lợi cho ngươi. Nếu hắn biết được, không biết sẽ có cảm xúc như thế nào, ha ha ha…”