Phượng hoàng vừa xuất hiện, lập tức xung quanh Dược Hương Các vang lên tiếng thán phục.
Những con chim kia vốn là đang bay lượn trên xà nhà, thế mà Hỏa Phượng vừa xuất hiện tất cả bọn chúng đều dừng lại trên không trung, giống như là đang triều bái Hỏa Phượng!
“Đây là Bách Điểu Triều Phượng, nếu như Hạ đan thánh có thể làm được, thì coi như là Dược Hương Các chúng ta thua, thế nào?” Diệp Viễn mỉm cười nói.
Sắc mặt Hạ Thư Minh vô cùng khó coi, hắn thế nào cũng không ngờ được, thuật khống hỏa của một Đan Hoàng nho nhỏ lại có thể đạt tới được trình độ đáng sợ như vậy!
Bách Điểu Triều Phượng này đáng sợ cũng không phải là rất khó tạo ra mà điều đáng sợ là những con chim đang bay này có linh tính!
Thuật khống hỏa đạt tới loại trình độ này, đã căn bản không thể nào diễn tả bằng ngôn từ rồi!
Hạ Thư Minh hắn có tu luyện mấy trăm năm cũng không thể nào đạt tới được trình độ như vậy.
“Hừ! Diệp Viễn, món nợ hôm nay, Hạ mỗ sẽ ghi nhớ! Chúng ta đi! Mười vạn điểm cống hiến, lát sau ta sẽ phái người đưa tới cho ngươi!”
Hạ Thư Minh thật sự là không thể nào tiếp tục ở chỗ này được nữa, không thể làm gì khác hơn là phẩy tay áo bỏ đi.
Lúc bọn họ đi, còn đưa tới một tràng tiếng xùy xùy.
Qua hôm nay, Diệp Viễn chính là một trận thành danh ở Cổ Phong Thành.
Một cường giả Đan Thánh mang theo một đám Đan Tông đến Dược Hương Các phá quán, kết quả bị một Đan Hoàng và hai Đan Vương đánh cho tan tác, từng người từng người đều là mặt đen sì rời đi!
Thực lực bậc này, đủ để chứng minh Dược Hương Các có đủ bản lĩnh để đứng vững ở đường Cổ Phong.
Hơn nữa có thể đoán được, sau này danh tiếng của Dược Hương Các còn có thể triệt đế lấn át cửa hàng Thiên Duyên!
“Diệp Viễn, ngươi thật là lợi hại! Thật là không ngờ được, cảnh giới thuật khống hỏa của ngươi lại xuất thần nhập hóa như thế!”
Biểu hiện của Diệp Viễn khiến cho Thiên Nhi quá kinh diễm, lúc này nàng mới biết, tại sao Diệp Viễn lại không cần cửa hàng Lưu Tinh bọn họ đưa cường giả Đan Tông tới đây.
Vì ở trước mặt Diệp Viễn, cường giả Đan Tông thì tính là cái gì!
Diệp Viễn nhìn Thiên Nhi, chế nhạo nói: “Không phải lúc trước cô nương còn nói là ta đùa quá hay sao?”
Mặt Thiên Nhi đỏ lên, nhăn nhó cúi đầu xuống. Mặc dù cách một tấm lụa mỏng, Diệp Viễn cũng cảm thấy được là nàng đang vô cùng ngượng ngùng.
“Thuật khống hỏa của ngươi lợi hại như vậy, tại sao lại không nói trước với ta! Cũng để cho ta có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt!” Thiên Nhi u oán nói.
Diệp Viễn cười nói: “Coi như là ta nói trước với ngươi ta rất lợi hại, thì ngươi có tin không?”
“y… hình như là sẽ không.” Thiên Nhi sững sờ thốt lên.
“Ha ha ha, khống hỏa thuât của Diệp dược sư thật đúng là đã làm cho ứng mổ được mở rộng tầm mắt! Nếu như không phải tận mắt thấy, ứng mỗ không thể nào tướng tưởng được, chỉ là một phi thăng giả mà lại có thực lực đáng sợ như vậy!” ứng Thiên Nhai cười to nói.
“Ha ha, thành chủ đại nhân quá khen. Diệp mỗ chẳng qua cũng chỉ là tiếu đạo, kiếm miếng cơm ăn mà thôi.”
ứng Thiên Nhai thâm sâu nhìn Diệp Viễn một lúc, rồi bỗng nhiên mở miệng nói: “Diệp dược sư, chúng ta vào bên trong nói chuyện một lát có được không?”
Diệp Viễn nói: “Xin mời!”
Đuổi được Hạ Thư Minh, Diệp Viễn ở sảnh trước cũng không có tác dụng gì nữa.
Loại chuyện kinh doanh này, người của cửa hàng Lưu Tinh lợi hại hơn hắn rất nhiều.
Lần này hắn một trận thành danh, có rất nhiều võ giả đã nhìn thấy hắn dùng thuật khống hỏa đánh bại Hạ Thư Minh, chuyện này nhất định sẽ rất nhanh truyền khắp Cổ Phong Thành.
Muốn bán được dan dược đúng là phải dựa vào danh tiếng.
Cửa hàng Thiên Duyên có thể lần át cửa hàng Lưu Tinh, phần lớn nguyên nhân là liên quan đến Hạ Thư Minh.
Bởi vì nhiều nguyên nhân nên cửa hàng Lưu Tinh ở trong thành Cổ Phong không điều động cường giả Đan Thánh trong phái, nên bị áp chế cũng là điều bình thường.