Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Viễn cười nói: “Thành ý này… là đủ rồi, nhưng Diệp Viễn ta lại không phải là loại thương nhân như các ngươi. Ta có nguyên tắc của ta, ta đã đồng ý hợp tác với cửa hàng Lưu Tinh, thì cho dù giá tiền của các ngươi của cao hơn nữa cũng vô dụng.”

Tả Hâm đi về nhưng vẫn để lại lệnh bài hoàng kim.

Lệnh bài hoàng kim là nhiệm vụ chết mà phía trên giao cho hắn, muốn hắn nhất định phải đưa cho Diệp Viễn.

Nếu như Diệp Viễn không nhận, thì cái ghê’ hội trưởng này hắn cũng không cần phải làm nữa.

Cuối cùng, Diệp Viễn cũng nhận lấy lệnh bài hoàng kim.

Hắn cũng không ngại chiếm chút lợi, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của hắn là được rồi.

Nhưng mà Diệp Viễn biết, sau này tu luyện cần rất nhiều tài nguyên, hơn nữa giá cả cũng càng ngày càng đắt. Hiện tại Dược Hương Các này, căn bản là không chống đỡ được hắn tu luyện quá lâu.

Chờ đến khi cảnh giới của hắn ngày càng cao, địa nguyên tinh mà Dược Hương Các kiếm được cũng thu không đủ chi rồi.

Dùng lệnh bài hoàng kim mua đồ có thể được ưu đãi bốn phần, thì chỉ có kẻ ngu mới không làm.

Sau khi Tả Hâm đi, Triệu Thiên hỏi Diệp Viễn hắn tới làm gì, thì Diệp Viễn chỉ cười không nói, rồi đi luôn, khiến Triệu Thiên ở phía sau giận đến giậm chân.

Hai ngày sau, Quân Thiên Vũ xuất quan, chẳng những hắn khôi phục được trạng thái tốt nhất mà còn đột phá được cảnh giới, một lần đã đạt tới Thiên Khải Cảnh tầng ba!

Đương nhiên, đây là do Diệp Viễn lấy được một ít đan dược cấp bảy ở chỗ Triệu Thiên, nên Quân Thiên Vũ mới có thể vừa khôi phục được thực lực lại vừa đột phá được cảnh giới trong thời gian ngắn như vậy.

Những đan dược này đều là đồ vật vô cùng quý, cho dù chính Quân Thiên Vũ cũng rất khó lấy được, mà Diệp Viễn lại chỉ cần thuận miệng nói một câu đã lấy được.______________________________

Bây giờ Triệu Thiên đối với Diệp Viễn là nói gì nghe nấy, một chút đan dược cấp bảy cũng không phải là chuyện lớn gì đối với cửa hàng Lưu Tinh.

Có điều thông qua chuyện này, Diệp Viễn càng thêm hoài nghi thân phận của Triệu Thiên không đơn giản.

Bởi vì những đan dược mà hắn muốn, cho dù là quản sự sáu sao, cũng sợ là không dễ dàng lấy được như vậy.

“Chúc mừng Quân huynh đột phá!” Diệp Viễn cười nói.

Lúc trước, Quân Thiên Vũ vẫn luôn đi theo bảo vệ an toàn cho Diệp Viễn, giống như là một người hộ vệ, suýt chút nữa còn mất mạng, điều này làm cho Diệp Viễn có chút áy náy.

Bất kể thế nào, phần ân tình này là Diệp Viễn đã thiếu hắn. Cho nên thấy Quân Thiên Vũ đột phá, Diệp Viễn vô cùng vui mừng.

“Ha ha, cái này còn không phải là nhờ những thứ đan dược kia của đệ hay sao!” Quân Thiên Vũ cũng hết sức vui vẻ, cười to nói.

Mấy năm nay hắn không chuyên tâm tu luyện, cảnh giới tiến triển rất chậm.

Bây giờ gặp được Diệp Viễn, chẳng những giúp hắn chữa khỏi bệnh cho thê tử mà còn đột phá được ý cảnh trong cảnh giới, sao hắn có thế không vui mừng được?

“Hừ, đan dược này là ta lấy được, ngươi tạ ơn hắn làm cái gì?” Triệu Thiên khó chịu nói.

Kể từ sau ngày đó, mặc dù Triệu Thiên sẽ không làm gì trái với Diệp Viễn, nhưng mà vẫn thích tranh hơn thua cùng với Diệp Viễn, vẫn luôn không cho Diệp Viễn sắc mặt tốt.

Quân Thiên Vũ lại hết sức đại độ, cười nói: “Ha ha, đương nhiên là cũng phải cảm ơn Thiên Nhi cô nương rồi!”

“Vậy còn tạm được!” Vừa nói, Triệu Thiên đưa tay về phía Diệp Viễn, nói: “Đưa đan dược ngươi đồng ý với ta đây?”

Diệp Viễn khẽ mỉm cười, phất tay một cái, mấy trăm lọ thuốc xuất hiện trước mặt Triệu Thiên.

Trên mỗi một bình đan dược, đều ghi rõ tên, thế mà tất cả lại đều là đan dược cấp sáu!

“Ngươi đếm đi.” Diệp Viễn nói.

Trong mắt Triệu Thiên lóe lên một vẻ khiếp sợ, nhưng mà trong miệng vẫn nhàn nhạt nói: “Không cần!”

Vừa nói, nàng vừa lấy những đan dược này đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK