Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Đằng không quay đầu lại, chí bình thản nói: “Một con rắn nhỏ, cũng dám xưng xằng là bản long, thật to gan lớn mật! Chẳng lẽ ngươi không biết, tội tiếm quyền lạm dụng trong Long tộc ta, là tội nặng cỡ nào?”

Điều khiến Diệp Viễn kinh ngạc là, đối mặt với Long Đằng, hẳc giao lại run lên cầm cập.

Rõ ràng hiện tại Long Đằng chỉ là một đạo phân thân, thực lực chưa chắc đã bằng con giao này, nhưng hắc giao lại sợ hãi, quả là không thể hiểu được.

“Vương… Vương tọa đại nhân, hạ thần biết sai rồi, cầu xin đại nhân bỏ qua cho hạ thần.”

Trước đó còn đang kiêu ngạo bệ vệ, lúc này đã tan sạch sành sanh, đối mặt với Long Đằng, hắc giao hệt như chuột thấy mèo.

Diệp Viễn thấy vậy, không khỏi tấm tắc, long uy của mình cũng cực kỳ thuần khiết, vì sao con hắc giao này không sợ mình mà lại chỉ sợ Long Đằng?

Thực lực của Long Đằng vào thời kỳ đỉnh cao hẳn nhiên rất đáng sợ, nhưng hiện tại thế này, hình như căn bản chẳng có gì có thể khiến người khác sợ hãi chứ nhỉ?

Nếu hai kẻ này thực sự đánh nhau, ai chết vào tay ai còn chưa biết được đâu.

Long Đằng thờ ơ nói: “Tội chết có thể tha, nhưng trách phạt thì không thể tránh! Từ hôm nay, ngươi theo hầu việc cho Diệp Viễn, đến khi hắn chịu thả ngươi đi mới thôi, ngươi có bằng lòng không?”

Mặt hắc giao vốn đen sì căn bản không thể nhìn ra biểu cảm gì, nhưng Diệp Viễn vẫn có thể rõ ràng cảm nhận được tâm tình nó hơi khó xử.

Quả nhiên, hắc giao mở miệng nói: “Việc này… thưa Vượng tọa đại nhân, Long tộc chúng ta sao có thể phụng nhân loại làm chủ ạ?”

Long Đằng nghe vậy thì khinh thường nói: “Long tộc? Một con rắn nhỏ, cũng dám xưng xằng là Long tộc? Đừng nói ngươi còn chưa có hóa giao thành long, dù thực sự hóa long thành công, thì cũng chỉ là huyết mạch long tộc thấp nhất, ngươi dám tự xưng Long tộc?”

Long Đằng nói năng hoàn toàn không khách khí, Diệp Viễn đứng bẽn nghe mà run sợ trong lòng, chỉ sợ Long Đằng mà chọc giận con hắc giao này thì nguy.

Nhưng đối mặt với Long Đằng, hắc giao lại hết sức nghe lời.

Chỉ có điều, với chuyện coi mình là chủ, dường như nó vẫn hơi do dự.

Long Đằng có vẻ đã mất kiên nhẫn, phất tay nói: “Trong vòng năm hơi thở, nếu ngươi còn chưa quyết định được, ta sẽ ra tay hủy đạo hạnh mấy ngàn năm của ngươi. Năm, bổn, ba…”

Khi Long Đẳng đếm đến ba, rốt cuộc hắc giao không chịu nổi, đành mở miệng: “Vương tọa đại nhân, hạ thần… hạ thần đồng ý.”

Diệp Viễn càng nghe càng ngây ra, một phân thân của Long Đằng, vậy mà lại có thể dọa hắc giao có cảnh giới Vô Tướng cảnh hậu kỳ sợ chết khiếp?

Con hắc giao này, chẳng lẽ bị đần?

“Hừ, coi như ngươi thức thời! Hai ngươi ký kết khế ước đi, nếu dám làm bậy thì ngươi biết kết cục rồi đó.” Long Đằng lạnh nhạt nói.

Hắc giao vội vàng thưa: “Hạ thần không dám.”

Diệp Viễn chứng kiến cảnh này, mặt cứ nghệt ra.

Vừa rồi còn đang trong cơn sinh tử gay go, nào ngờ chớp mắt đã thu một hắc giao Vô Tướng cảnh làm nô bộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK