Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đồ ngu xuẩn nói khoác mà không biết ngượng! Bộ trận pháp này lão tử đã dùng tới vạn năm, từ xưa đến nay chưa từng có ai rơi vào trận pháp mà còn…”

Hà lão đại vô cùng có lòng tin với thần trận Hỗn Nguyên Huyền Thủy Khốn, hắn đã dùng trận pháp này vây qua không biết bao nhiêu cao thủ, chưa bao giờ thất thủ.

Nhưng mà hắn mới nói được một nửa, trong Hạp cốc kịch liệt truyền đến tiếng nổ mạnh.

“Rầm rầm rầm…”

Vô số tiếng nổ mạnh đan vào với nhau, sau đó một ánh hào quang từ trong trận pháp, mạnh mẽ thoát ra khỏi thần trận Hỗn Nguyên Huyền Thủy Khốn.

Hà lão đại vô cùng kinh hãi, nhìn một màn này với vẻ không dám tin.

Tử Cực điện dừng giữa không trung, thân hình Diệp Viễn và Ninh Thiên Bình hiện ra, ánh mắt Diệp Viễn tràn ngập sát ý.

Mấy chữ “không có ai thoát ra” này, bị hắn mạnh mẽ nuốt vào trong bụng.

Hắn dùng biểu cảm như nhìn thấy quỷ nhìn Diệp Viễn, hét to: “Không thể nào! Ngươi… sao ngươi có thể thoát ra? Thần trận Hỗn Nguyên Huyền Thủy Khốn không có kẽ hở, ngươi… rốt cuộc sao ngươi lại làm được?”

Diệp Viễn cười lạnh nói: “Không có kẽ hở? Thiên hạ này nào có trận pháp nào là trận pháp không có kẽ hở! Cho dù nó không có kẽ hở thì cũng chỉ là một trận pháp cấp bốn, nổ tung nó là được!”

“Nổ… nổ tung?” Hà lão đại lẩm bẩm nói.

Đương hiên, hắn nhìn thấy đại trận nổ mạnh, nhưng mà hắn khó có thể tưởng tượng được, dạng nổ gì mới có thể nổ tung trận pháp của hắn.

Diệp Viễn nhìn hắn, lạnh giọng nói: “Đúng vậy, hơn ba mươi kiện Thần Quân Huyền Bảo trung cấp đồng thời nổ mạnh, thì nó chẳng phải vỡ rồi?”

Nghe Diệp Viễn nói, Hướng Vân Phi và Hà lão đại đều không nhịn được giật mình một cái.

“Ba… ba mươi kiện Thần Quân Huyền Bảo trung cấp! Cái tên điên nhà ngươi! Ngươi… sao trên người ngươi lại có nhiều Thần Quân Huyền Bảo trung cấp như vậy?”

Trong lòng Hà lão đại và Hướng Vân Phi đang rỉ máu, hơn ba mươi kiện Thần Quân Huyền Bảo đó, lại cứ nổ như vậy!

Tên gia hỏa này chẳng những là tên điên mà còn là đứa con phá của!

Trên người Diệp Viễn vốn là không có nhiều Thần Quân Huyền Bảo trung cấp như vậy, nhưng mà hắn cướp đoạt được nhẫn đựng vật của Trác Hàm và sư đệ của hắn, trên tay bọn họ hầu như đều có mấy kiện Thần Quân Huyền Bảo, tự nhiên số lượng Thần Quân Huyền Bảo trung cấp cũng không ít.

Một mình Trác Hàm đã có bảy tám kiện Thần Quân Huyền Bảo trung cấp!

Trên người thiên tài đế đô, quả nhiên là lắm tiền nhiều của!

Nếu như không có những Thần Quân Huyền Bảo trung cấp này, Diệp Viễn đúng thật là không dễ dàng thoát ra như vậy.

Diệp Viễn đã sớm phát hiện, thần nguyên của hắn vô cùng đặc thù, sau khi rót vào Thần Quân Huyền Bảo có thể làm nổ.

Nhưng mà sẽ không có tác dụng với Thần Quân Huyền Bảo cao cấp.

Trong nháy mắt làm nổ hơn ba mươi kiện Thần Quân Huyền Bảo, tương đương với ba mươi cường giả trung kỳ Thần Quân Cảnh toàn lực xuất thủ.

Những cú nổ mạnh này tập trung vào một điểm, uy lực đó gần như có thể so với một chiêu toàn lực của cường giả Thần Quân Cảnh hậu kỳ.

Kết quả là, đại trận không một kẽ hở nào đã bị nổ ra một kẽ hở.

Một kẽ hở là đủ rồi!

Diệp Viễn cười mà như không cười nhìn Hà lão đại, nói: “Đúng vậy, nhờ ngươi ban tặng mà trên người ta không còn một kiện Thần Quân Huyền Bảo trung cấp nào! Hơn nữa, ta còn muốn cảm tạ ngươi!”

Nhìn ánh mắt Diệp Viễn, Hà lão đại không nhịn được rùng mình.

Hơn ba mươi kiện Thần Quân Huyền Bảo trung cấp, đây chính là một món tiền khổng lồ.

Cho dù là Diệp Viễn cũng có chút đau lòng.

Nhưng mà Hướng Vân Phi nghe lời này, bỗng nhiên cười như điên nói: “Diệp Viễn, ngươi nói, trên người ngươi không còn kiện Thần Quân Huyền Bảo trung cấp nào đúng không? Ha ha ha, đồ ngu xuẩn này, đến phô trương thanh thế cũng không biết, lại đi nói loại chuyện này cho ta biết!”

Hắn kiêng kỵ nhất chính là Diệp Viễn làm nổ Thần Quân Huyền Bảo.

Chính bởi vì nguyên do này, lần trước hắn bị nổ cho rớt cảnh giới, bây giờ chỉ còn là đỉnh phong Thần Quân tầng bốn, hơn nữa rất khó trở lại Thần Quân tầng năm.

Bây giờ, Diệp Viễn lại nói cho hắn biết, trên người không còn Thần Quân Huyền Bảo trung cấp, hắn không còn cần kiêng kỵ gì nữa.

Mặc dù Hướng Vân Phi không nhìn thấy sâu cạn của Diệp Viễn, cho dù đột phá, bây giờ hắn tối đa cũng chỉ là Thần Quân tầng một.

Dựa vào thực lực đỉnh phong Thần Quân tầng bốn của hắn, thừa sức để giết chết Diệp Viễn,

Diệp Viễn nhìn hắn, cũng như đang nhìn một nhóm bốn người kia, nhàn nhạt nói với Ninh Thiên Bình: “Đám người kia giao cho ngươi, tên gia hỏa này để ta!”

Ninh Thiên Bình gật đầu nói: “Đại nhân cẩn thận!”

Hà lão đại chẳng qua là Thần Quân tầng bốn, những người khác đều là Thần Quân Cảnh sơ kỳ.

Chiến đấu của Thần Quân Cảnh trung kỳ, bọn họ căn bản không nhúng tay vào được.

Hướng Vân Phi vừa nghe thế, không khỏi cười như điên nói: “Ngươi nói ngươi muốn một mình khiêu chiến ta? Tên gia hỏa ngu xuẩn, thật sự cho rằng mình đột phá thì có thể nghịch thiên sao? Cho dù lão tử bị rớt cảnh giới, cũng vẫn là trung kỳ Thần Quân Cảnh, giết ngươi… chẳng qua là một cái nhấc tay!”

Ánh mắt Diệp Viễn phát lạnh, thản nhiên nói: “Hử, thật sao?”

Soạt!

Nói xong câu đó, thân hình Diệp Viễn biến mất tại chỗ.

Ánh mắt Hướng Vân Phi có chút ngưng lại, kinh hô: “Nhanh quá!”

“Càn Khôn Long Trảo!”

Diệp Viễn quát một tiếng chói tai, đường vân màu lam trên người lấp lóe, một đạo móng vuốt Thanh Long bỗng nhiên từ hư không lộ ra, đập về phía Hướng Vân Phi.

Long trảo vừa xuất hiện, thiên hạ kinh sợ!

Một trảo này quá nhanh, Hướng Vân Phi căn bản không phản ứng kịp.

Ầm!

Phốc!

Hướng Vân Phi trực tiếp bị một trảo đánh bay, miệng phun máu.

Có điều, Diệp Viễn cũng không có ý cho hắn thở dốc, tiếp tục đánh một trảo nữa.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Trong bầu trời, chỉ thấy long trảo thoắt ẩn thoắt hiện.

Bây giờ, Diệp Viễn đang trong cơn tức giận, điên cuồng phát tiết khó chịu trong lòng, hành hung Hướng Vân Phi.

Bên kia còn chưa bắt đầu chiến đầu, bởi vì đám người Hà lão đại đã sớm xem đến há hốc mồm.

Cục diện của chiến đấu này xác thực đang nghiêng về một bên, nhưng mà hoàn toàn khác với tưởng tượng trước đó!

Nghiêng về một bên, là nghiêng về phía Diệp Viễn mà không phải là Hướng Vân Phi.

Trên bầu trời, Hướng Vân Phi đã lấy ra cả vốn liếng, nhưng mà uy lực của long trảo này quá mạnh, hắn cản bản không thể nào ngăn cản được.

Diệp Viễn thế mà lại chỉ dùng sức mạnh, đã áp chế được hắn!

Trong lòng Hướng Vân Phi vô cùng chấn động, không ngờ được sau khi đột phá, thực lực của Diệp Viễn lại đáng sợ như thế.

Kiêng kỵ của hắn đối với Diệp Viễn, hoàn toàn là tới từ Huyền Bảo Thần Quân trung cấp, nhưng mà hắn bi ai phát hiện, hắn đã không thể nào chống lại thực lực của Diệp Viễn!

Trong lòng Diệp Viễn cũng là vô cùng vui mừng, bởi vì hắn phát hiện, võ kỹ Long tộc của hắn tăng mạnh toàn diện,

Hắn có thể cảm giác được, mỗi lần dùng võ kỹ, đều có một loại sức mạnh huyền diệu khó lường tụ vào võ kỹ, khiến cho uy lực võ kỹ của hắn tăng gấp bội.

Diệp Viễn biết, đây đều là tác dụng của những đường vân màu lam kia.

Bây giờ, xem ra, đường vân màu lam này là chuyện tốt, mà không phải chuyện xấu.

Mặc dù võ kỹ Long tộc mạnh nhưng còn chưa cường đại đến độ có thể áp chế toàn bộ Hướng Vân Phi.

Hướng Vân Phi là cường giả Thần Quân tầng năm, mặc dù bị rớt cảnh giới, cũng không phải là người mà Thần Quân tầng bốn bình thường có thể so sánh.

Thực lực của hắn, đủ để quét ngang Thần Quân tầng bốn.

Cho nên, hắn mới tự tin như vậy, cũng là dám tìm Hà lão đại hỗ trợ.

Bây giờ, có đường vân màu lam này, hắn dựa vào sức mạnh cơ thể, đã hoàn toàn áp chế được Hướng Vân Phi.

Quả nhiên, Long Thần Chi Âm trước đó cũng không phải ngẫu nhiên.

Bây giờ trong đầu Hướng Vân Phi chỉ có một suy nghĩ, đó chính là trốn!

Bỗng nhiên, trên người Hướng Vân Phi đầy máu, thân hình nổ tung, trong nháy mắt bay ra ngoài thật xa.

Nhìn thấy một màn này, Diệp Viễn cười lạnh một tiếng, trong tay nhanh chóng kết ấn pháp!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK