Chuyện này với hắn mà nói, chỉ là yêu cầu thấp nhất. Nhưng là theo người khác, chuyện lại không hề đơn giản như vậy.
“Hử? Nhanh như vậy đã đột phá Linh Dịch tầng năm rồi sao? Tại sao ta cảm giác hắn hoàn toàn không đột phá bình cảnh?”
“… Chỉ bằng một kiếm vừa rồi kia, đột phá Linh Dịch tầng năm với hắn mà nói cũng chỉ là chuyện nước chây thành sông mà thôi. Loại đồ chơi bình cảnh này, chỉ dùng với những người như chúng ta. Đối với dạng thiên tài như Diệp Viễn mà nói, bình cảnh căn bản chỉ là cái để bài trí!”
“Cũng đúng! Đừng nói Diệp Viễn, ngay cả Thiên Vũ sư huynh bọn hắn, nếu như không phải là vì cảm ngộ ý cảnh, chỉ sợ sớm đã đột phá đến Ngưng Tinh Cảnh rồi đi.”
“Ngươi nói vậy cũng đúng! Lĩnh ngộ ý cảnh chính là đặt nền móng, sau khi lĩnh ngộ ý cảnh, đột phá cảnh giới sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Diệp Viễn cũng đã nắm giữ chân ý, đột phá đến Linh Dịch tầng năm với hắn mà nói hoàn toàn chính xác không tính là chuyện gì.”
Dưới con mắt chú mục của mọi người, Diệp Viễn bắt đầu hướng tới đột phá Linh Dịch tầng sáu.
Sau nửa canh giờ, Diệp Viễn thuận lợi đột phá Linh Dịch tầng sáu, cái này cũng trong dự liệu của mọi người.
Nhưng mà… Còn chưa kết thúc!
Trên cửu Thiên Lộ, Diệp Viễn từng liên phá ba tầng tiểu cảnh giới một lần, lúc ấy đã chấn kinh đến tấy cả mọi người ở Học Viện Đan Võ.
Nhưng so với hiện tại, khi đó căn bản không tính là cái gì rồi.
Linh Dịch cảnh không thể so với Nguyên Khí cảnh, tăng lên một tầng tiểu cảnh giới ớ Linh Dịch cảnh, độ khó cao hơn không chỉ gấp mười lần!
Nhưng cho dù là như vậy, Diệp Viễn vẫn không do dự đi làm.
Với hắn mà nói, căn bản cũng không có cái gọi là bình cảnh. Huống chi, hiện tại Diệp Viễn đã lĩnh ngộ hình thức ban đầu của chân ý vô thượng, lại đã lĩnh ngộ Truyền Dẫn Chân Ý.
Liên phá ba tầng tiểu cảnh giới đã không tính là chuyện gì khó khăn với hắn.
Phải biết, tuyệt đại đa số võ giả ớ Vô Biên giới, cuối cùng cả đời cũng vô pháp lĩnh ngộ bất kỳ một loại chân ý nào, từ đó có thế thấy được điếm xuất phát khi lĩnh ngộ chân ý cao bao nhiêu.
Nhưng theo người khác, lại hoàn toàn không phải có chuyện như vậy.
“Cái này… Cái này là muốn đột phá Linh Dịch tầng bảy hay sao? Có lầm hay không?”
“Từ lúc nào mà đột phá cảnh giới cũng có thể nhảy tung tăng như thế rồi?”
“Đây cũng không phải là tiểu cảnh giới! Diệp Viễn hắn trực tiếp đột phá từ Linh Dịch cảnh trung kỳ đến Linh Dịch Cảnh hậu kỳ đấy! Mặc dù trọng điểm của Thiên Vũ sư huynh bọn hắn là cảm ngộ ý cảnh, nhưng để bọn hắn toàn lực đột phá, cũng không có khả năng có thể làm được giống như Diệp Viễn vậy đi?”
Không trách bọn hắn kinh ngạc, dựa theo bình thường tới đột phá, cho dù là dạng thiên tài như Thiên Vũ và Dịch Vô Cữu, sợ là cũng phải tính thời gian bằng tháng.
Đột phá giống như Diệp Viễn, không nói trước có thể bị nguyên lực phong bạo làm cho no bạo hay không, cho dù đột phá cảnh giới, sợ là cũng sẽ tốn hao nhiều thời gian đến củng cố hơn.
Nếu như vậy, ngược lại được không
I X />?# >x/ I
bù nối mất.
Đúng vào lúc này, một đệ tử tiến đến bẩm báo với Lạc Thanh Phong: “Tông chủ, sứ giả của Thiên Càn tông đã… Đã đến Đắc Thắng Phong!”
Lạc Thanh Phong cau mày nói: “Sao lại không hiểu quy củ như thế? Chuyện này còn phải đế ta đến dạy các ngươi sao?”
Bái phỏng những tông môn khác, bình thường đều là ở tại chủ điện chờ chủ nhà, sau khi đệ tử đi thông báo mới có thể gặp, quả quyết không có đạo lý đi loạn bốn phía.
Hành vi này của gã sứ giả kia, là biểu hiện cực kỳ thất lễ đối với chủ nhà.
Lạc Thanh Phong nghe xong sứ giả của Thiên Càn tông đã đến Đắc Thắng Phong, phản ứng đầu tiên tự nhiên cho là đệ tử thông báo không hiểu chuyện, trực tiếp dẫn người tới nơi này.
Đệ tử kia ủy khuất nói: “Đệ tử để sứ giả đi chủ điện chờ một lát rồi đến bấm báo với tông chủ, hắn lại trực tiếp cùng đi đến! Hắn còn nói… Còn nói…”
“Nói cái gì?”
“Đệ tử không dám nói.”