Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước kia, mọi người ở cùng một điểm xuất phát.

Mặc dù thực lực Tống Ngọc mạnh, nhưng mà tất cả mọi người đều không thèm nể mặt mũi.

Bọn họ đều cảm thấy, chỉ cần mình lấy được cơ duyên, đột phá đến Chân Thần tầng ba là chuyện không nói chơi.

Nhưng mà bây giờ, không họp thành đội, bọn họ đến cửa cũng không ra được thì còn chơi thế nào?

Đối phó với những chiến linh này, dựa vào thực lực của Tống Ngọc, đương nhiên là xuất lực nhiều nhất.

Đơn đả độc đấu, so với tìm chết không có gì khác nhau cả.

Cho nên, bây giờ mọi người là phải cầu Tống Ngọc, đương nhiên tình huống sẽ khác.

Biểu cảm trên mặt mọi người cũng rất khó coi, một mình Tống Ngọc năm phần lợi, cái này cũng quá đáng quá rồi.

“Ha ha, nếu các ngươi đã không đồng ý, vậy thì ta tìm người khác họp thành đội.” Nói rồi, Tống Ngọc xoay người rời đi.

Quách Cảnh Dương biến sắc, nói: “Được, ta đồng ý!”

“Ta… ta cũng đồng ý!”

Chiêu lạt mềm buộc chặt này của Tống Ngọc, rất nhanh đã thu được hiệu quả.

“Ha ha, đã như vậy, thì chúng ta cứ quyết định như thế. Có được bảo vật, ta năm phần, còn lại năm phần các ngươi tự chia.” Tống Ngọc cười nói.

Mặt người khác đen lại, hiển nhiên là vô cùng bực bội.

Dựa vào tư chất của Tống Ngọc, nếu như có được nhiều bảo vật như vậy, nói không chừng có thể một lần đột phá đến khí Đế Lăng.

Còn về Tống Ngọc, đương nhiên hắn không nguyện ý tìm người khác họp thành đội.

Họp thành đội với cường giả thành khác, đương nhiên hắn không được chia nhiều bảo vật như vậy, hơn nữa cũng không thể nào chỉ đạo đội ngũ.

Những người khí vận chi tử này, thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng, sao có thể tình nguyện chịu làm kẻ dưới người khác?

Cho nên, những người khí vận chi tử này liền hình thành các đội ngũ lớn nhỏ.

Chín người đại đế đô Cực Vận, rất nhanh đã có bảy người tuyên bố gia nhập đội của Tống Ngọc, chỉ còn lại Diệp Viễn và Lưu Nhất.

“y, lão đầu, ngươi định đi ra ngoài một mình sao?” Tống Ngọc nhìn về phía Lưu Nhất, cười mà như không cười nói.

Lưu Nhất hèn mọn cười, nói: “Sao có thể chứ! Ta… ta gia nhập đội của Tống công tử.”

Tống Ngọc gật đầu, lại cười mà như không cười nhìn về phía Diệp Viễn, vẻ mặt giễu cợt nói: “Vị công tử khí Đế Lăng này, chắc là sẽ không gia nhập đội ngũ của chúng ta đúng không?”

“Khí Đế Lăng? Tiểu tử kia lại là khí Đế Lăng!”

“Ha ha, khí Đế Lăng thì thế nào? Dựa vào thực lực của hắn, cho dù là khí Đế Lăng đi ra ngoài cũng là chết đến xương cũng không còn, còn không phải là phải đi cầu người khác?”

Lời nói của Tống Ngọc, lập tức dẫn tới không ít sự chú ý.

Dù sao, những người khí vận chi tử này, đa số là khí Hoàng Cực, khí Đế Lăng rất hiếm.

Loại tỷ lệ này, gần giống như Thiên Tôn Cảnh và Thiên Đế Cảnh.

Trong một trăm Thiên Tôn Cảnh, cũng chưa chắc có một người có thể đột phá đến Thiên Đế Cảnh.

Đối với khí Đế Lăng, người có thực lực cường đại thì không nói làm gì.

Nhưng mà, thực lực Diệp Viễn quá kém, tất cả mọi người đều hứng thú nhìn hắn, xem dáng vẻ hắn bị người khác nhục nhã.

Đây, coi như là một loại tâm lý ghét người giàu đi.

Trong lòng Tống Ngọc thì cười nhạt, số mệnh cao thì như thế nào? Biết luyện đan thì như thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK