"Tâm cảnh, có thể nói là ba loại hình thức năng lượng ràng buộc liên hệ Tinh Khí Thần! Tâm cảnh không đạt được thì lúc đột phá xung kích lên Thần Cảnh, ba loại năng lượng không cách nào đạt được trạng thái cân bằng với nhau, xác suất thất bại khi đột phá Thần Cảnh rất cao. Đối với đại bộ phận võ giả mà nói, đa phần bọn họ cứ mãi kẹt ở cửa ải Tâm Cảnh này." Long Đằng nói.
Diệp Viễn nghe vậy thì cảm thấy cuối cùng cũng đã hiểu thêm một chút nhất định về cách đột phá lên Thần Cảnh.
"À đúng rồi, ngài nói Phương Thiên tiền bối từng đạt tới nửa bước Thần Cảnh, đây là cảnh giới gì?" Diệp Viễn hiếu kỳ hỏi.
Long Đằng dở khóc dở cười nói: "Phương Thiên giống như ngươi, đã từng tu luyện Cửu Tự Chân Ngôn Quyết, tâm cảnh cũng đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Hắn từng dung hợp Tinh Khí Thần để đột phá thần đạo, chỉ tiếc… không có huyền khí quán thể, Đế khí không còn cách nào lột xác thành thần nguyên, đến cuối cùng vẫn bị thất bại. Có thể nói, hắn cùng Thần Cảnh trong lúc đó chỉ là còn thiếu huyền khí!"
Diệp Viễn bừng tỉnh đại ngộ, Long Đằng nhận ra Diệp Viễn đã hiểu được rồi.
Phương Thiên thật ra là dung hợp thành công, đạt được một nửa trạng thái kỳ diệu giữa Đạo Huyền và Thần Cảnh, chỉ cần có huyền khí quán thể, là hắn có thể đột phá Thần Cảnh!
Đáng tiếc là, dưới mảnh trời đất này, thật sự là tìm không ra huyền khí nữa rồi.
Diệp Viễn thở dài nói: "Xem ra tìm không được huyền khí, muốn đột phá Thần Cảnh là chuyện không thể nào!”
Long Đằng có chút ưu tư mà đáp: "Đúng là như vậy!"
...
Trong Hạo Thiên Tháp, bốn cường giả Thần Vương hơi lộ ra kích động. Ngay cả Ngao Khiên lão bất tử này, trên mặt cũng mang dáng dấp mong chờ.
Bây giờ hắn đã biết, nói về phương diện đan dược luyện đan thì Diệp Viễn lợi hại đến mức nào!
Sự tồn tại của đan đạo ở Thần Vực mà nói có chỗ đứng không nhỏ, nếu không phải thần đạo bị lụi tàn, cái danh xưng Đan Thần này chắc chắn thuộc về Diệp Viễn.
"Các ngươi cũng không cần phải kích động như thế, linh dược cấp chín cũng không phải là dễ tìm như vậy. Trước mắt chỉ có thể cho Song Châu một lợi ích nho nhỏ. Ta đã để Long tộc chuẩn bị linh dược luyện chế Cửu Chân Đan, hôm nay có thể luyện chế đan dược rồi. Về phần đan dược của ba người các ngươi, Thanh Nguyên Chú Thần Đan của Võ La và Khương Thái Thương còn tốt, Ngao Khiên bị áp chế trong địa lao của tộc Bạch Hổ quá lâu, căn cơ dường như đã bị tổn hại gần như không còn, rất khó phục hồi lại như cũ." Diệp Viễn nói.
Lời này vừa nói ra, mặt của Nguyễn Song Châu lập tức bạo lộ vẻ kích động, sắc mặt bừng bừng đỏ lên.
Có thế nào hắn cũng không ngờ tới, Diệp Viễn lại không để tâm hiềm khích lúc trước giúp hắn luyện chế đan dược!
Đạt đến cảnh giới hiện tại rồi, đan dược bình thường cũng không có tác dụng gì lớn với bọn họ cả. Chỉ có đan dược cấp chín trở lên mới có thể giúp ích cho bọn họ.
Mà cả Thần Vực này, có thể luyện chế đan dược cấp chín trở lên thì có được mấy người?
Cho nên cứ đến cảnh giới Thần Cảnh về sau, trên cơ bản đều là dựa vào bản thân tự tu luyện. Chỉ có siêu cấp thánh địa, duy nhất nơi này mới có tư cách sử dụng đan dược cấp chín trở lên xa xỉ như vậy.
Những tán tu giống như Nguyễn Song Châu, nếu như không phải thiên phú cực kỳ đáng sợ, thì đến đây cũng phải dừng lại rồi.
Nhưng Nguyễn Song Châu cũng đã nghe qua danh tiếng của Cửu Chân Đan. Hắn không ngờ Diệp Viễn lại có đan phương để luyện chế ra đan dược cấp chín này, hơn nữa vẻn vẹn chỉ có mới Đạo Huyền tầng một đã có thể luyện chế ra.
"Thiếu… thiếu gia, cái mạng già của Nguyễn Song Châu ta đây, từ nay về sau chỉ làm trâu ngựa cho người! Về sau dù Song Châu phải đổ máu, máu chảy đầu rơi cũng xin cam tâm tình nguyện đi theo người!" Nguyễn Song Châu kích động nói.
Hiện tại hắn đã là Thần Vương đỉnh phong, có Cửu Chân Đan rồi hắn hoàn toàn chắc chắn có thể đột phá xếp vào hàng ngũ Thần Vương đỉnh tiêm.
Diệp Viễn nói: "Mặc dù thời gian ngươi bên cạnh ta không dài, thế nhưng trong khoảng thời gian này cũng là cùng nhau vào sinh ra tử, giúp ta rất nhiều. Chỉ cần các ngươi tận tâm làm việc cho ta, đương nhiên ta sẽ không bạc đãi các ngươi."
Võ La và Khương Thái Thương cũng rất xúc động nói: "Đa tạ đại nhân!”
Chỉ có Ngao Khiên vẻ mặt đau khổ nói: "Đại nhân... còn ta đây thì phải làm sao bây giờ?"
Đèn nhà ai nấy sáng chuyện nhà ai nấy biết, thật ra tuy Ngao Khiên từng có ý nghĩ muốn rời khỏi địa lao của tộc Bạch Hổ, nhưng vốn dĩ chưa từng nghĩ rằng có thể phục hồi như cũ.
Hắn bị trấn áp hơn hai vạn năm, Đạo Cơ vốn dĩ đã hoàn toàn bị hủy, nếu không phải hắn sử dụng Hạc Tinh có chứa sinh mệnh lực thịnh vượng thì sớm đã vùi thây ở trong địa lao của tộc Bạch Hổ rồi.
Có thể thoát ra hắn đã vô cùng cảm ơn trời đất.
Nhưng mà hắn chưa hề nghĩ tới, người chủ nhân Diệp Viễn này một lần nữa có thể mang lại cho hắn hy vọng!
Người dày dạn kinh nghiệm như Ngao Khiên đương nhiên biết Diệp Viễn vẫn còn lời chưa nói hết, vậy chính là có hy vọng.
Quả nhiên, Diệp Viễn mở miệng nói: "Để ta tính thời gian xem xem, chắc là Vạn Cổ Dược Viên cũng đã sắp mở ra rồi chứ nhỉ?”
Mấy người nghe được tên của Vạn Cổ Dược Viên, sắc mặt đều tái nhợt, hiển nhiên là hết sức kiêng kỵ chỗ này.
"Đại nhân, người muốn đi Vạn Cổ Dược Viên tìm linh dược cho chúng ta sao?" Sắc mặt của Khương Thái Thương xưa nay chưa từng biến sắc một cách nghiêm trọng như vậy.
Diệp Viễn gật đầu nói: "Hai người bọn ngươi tình hình giống nhau, linh dược để luyện chế Thanh Nguyên Chú Thần Đan cũng không khó tìm ở trong Vạn Cổ Dược Viên. Còn về Tử Hư Ngộ Thần Đan của Ngao Khiên, những loại linh dược cần để luyện chế có tìm được hay không cần phải xem may mắn rồi. Ngao Khiên là Hư Huyền cường giả, đã vượt ra khỏi phạm vi cấp chín, linh dược cần có cũng rất không dễ tìm.”
Ba người hai mặt nhìn nhau, bỗng nhiên trịnh trọng hướng về phía Diệp Viễn thi lễ một cái, nói: "Đại nhân vì chúng ta mà đi mạo hiểm ở nơi nguy cơ trùng trùng như vậy, bọn ta nguyện thề chết cũng đi theo đại nhân!”
Trên mặt ba người đều lộ ra vẻ mặt xúc động, bởi vì không nghĩ tới dù mình chỉ là thân phận kẻ hầu nhưng Diệp Viễn vẫn làm tới mức này.
Thần Vực có ba đại hiểm địa, một đại tuyệt địa.
Ba đại hiểm địa theo thứ tự là đầm lầy Thiên Lan, Hư Thần Điện cùng với Vạn Cổ Dược Viên, còn một đại tuyệt địa chính là Thần Vẫn Sơn Mạch!
Vạn Cổ Dược Viên năm trăm năm mới mở, bên trong là đếm không xuể linh dược, là nơi mà mọi võ giả với luyện dược sư tha thiết ước mơ được tới.
Thế nhưng nơi này có bảo tàng vô tận, cũng có nguy hiểm đến tận cùng.
Bên trong chẳng những có nhiều cấm chế, trận pháp, còn có rất nhiều linh dược thành tinh, cùng với những hoang thú không có ở Thần Vực, thật sự là khó đối phó vô cùng.
Mỗi lần Vạn Cổ Dược Viên mở ra đều có vô số cường giả chen nhau để vào, thế nhưng mỗi lần đều có rất nhiều cường giả Đạo Huyền Cảnh chết ở bên trong.
Đương nhiên, cũng có người vào được bên trong Vạn Cổ Dược Viên lấy được linh dược nghịch thiên, từ đó mà một bước lên trời.
Cho nên tuy nguy hiểm, thế nhưng mỗi lần mở ra, vẫn có vô số cường giả nỗ lực tiến vào bên trong.
Diệp Viễn vì bọn họ mà nguyện ý đi vào Vạn Cổ Dược Viên, điều này làm cho ba người Ngao Khiên sao có thể không cảm động?
Diệp Viễn lại xua tay nói: "Nếu các ngươi đã muốn theo ta cả ngàn năm dài, ta sẽ không bạc đãi các ngươi. Đợi luyện chế xong Cửu Chân Đan, chúng ta lập tức đi tới Vân Cao Thành, chờ Vạn Cổ Dược Viên mở ra."
Thật ra có thể coi như nếu không vì ba người bọn họ, Chuyến đi này Diệp Viễn cũng phải đi.
Thứ nhất là vì tôi luyện bản thân, một nguyên nhân khác lại là muốn đi tìm mấy vị linh dược.
Đời trước, thứ Diệp Viễn suốt đời truy cầu chính là cảnh giới Đan Thần. Vì thế, hắn đã dựa vào sự uyên bác của kiến thức về đan đạo của bản thân mà đã tự chế ra một đan phương!
Đan phương này có thể nói là tập trung toàn bộ tinh hoa sở học của Diệp Viễn, hắn trước sau đã hao tâm tổn sức thời gian cả trăm năm, đã trải qua vô số lần thất bại, mới khó khăn lắm hoàn thành được đan phương này.
Có điều hắn còn chưa kịp chính thức luyện đan đã xảy ra sự việc Dược Vương Điện có chính biến làm cho bao nhiêu công sức trăm năm đều đổ sông đổ bể không còn lại gì.
Lần trọng sinh này, dù có như thế nào đi chăng nữa Diệp Viễn cũng muốn thử lại, đi một con đường mà người khác chưa từng đi!
Hắn muốn dựa vào hiệu lực cường hãn của đan dược này để có thể đột phá Thần Cảnh!