Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là trước kia có nghe kể Diệp Viễn mới chỉ là võ giả Hồn Hải cảnh, không khỏi khiến nàng ta cảm thấy tức cười khi nghe chuyện hắn luyện đan.

Võ giả cấp bốn lại có thế luyện chế ra đan dược cấp năm? Không phải nực cười lắm sao?

Chỉ là có nằm mơ nàng cũng không ngờ rằng, Diệp Viễn lại có thể luyện chế ra, hơn nữa lại còn là đan dược cấp năm siêu phẩm!

Chuyện như vậy đúng là nằm ngoài tầm hiểu biết của nàng ta!

“Ha ha, Ngọc Hình cô nương không cần khách khí. Nếu muốn cảm ơn, thì hãy cảm ơn Ngọc Thư, ta cũng chỉ là vì nể mặt muội ấy mới luyện chế đan dược cho cô!” Diệp Viễn xua tay cười nói.

Thụ.

Ngọc Hinh hoàn tất việc tu luyện, trước giờ nàng ta chưa từng cảm thấy tốt như vậy!

Sau khi ăn Ngũ Uẩn Cổ Linh Yêu Đan do Diệp Viễn luyện chế, không những cơ thể Ngọc Hĩnh được khôi phục hoàn toàn, mà còn giúp thực lực của nàng tăng một bậc, đạt tới cấp năm sơ cấp đỉnh phong!

Nghĩ lại lí do mà Diệp Viễn nói việc luyện đan cho nàng, Ngọc Hĩnh bất giác cười khố.

Người nam nhân này thật không hiểu phong tình!

Nàng là thiếu chủ của tộc Ngọc Diên Tiên Hồ, người khác nói những lời nịnh nọt lấy lòng còn không kịp. Nhưng Diệp Viễn lập công lớn như vậy, song lại chỉ nói một câu “là vì nể mặt Ngọc Thư”.

“Ngũ Uẩn Cổ Linh Yêu Đan này thật thần kỳ, không biết hắn làm thế nào có được đan phương này.

Diệp Viễn này rốt ruộc là thần thánh nơi nào?”

Ngọc Hĩnh phát hiện, nàng ta rất có hứng thú đối với người nam nhân không biết từ đâu chui ra đang đứng trước mặt.

“Ngọc Hĩnh, con đã luyện hóa hết Ngũ Uẩn CỔ Linh Yêu Đan chưa?”

Đúng lúc này, Ngọc Hoan lên tiếng.

“Dạ rồi thưa tổ mẫu, Ngọc Hinh đã luyện hoá xong, mời người vào.”

Ngọc Hoan đẩy cửa vào, bất ngờ phát hiện tu vi của Ngọc Hĩnh đã có thêm bước tiến.

“Ngọc Hĩnh, con đột phá rồi!”

Ngọc Hoan vô cùng kinh ngạc, bà không thể ngờ rằng, Ngũ Uẩn Cô Linh Yêu Đan lại có công hiệu lớn như vậy, còn giúp Ngọc Hĩnh đột phá cảnh giới!

Ngọc Hĩnh cười khổ nói: “Mạng này của Hĩnh Nhi, coi như bán cho Diệp công ỉ rồi.

Sắc mặt Ngọc Hoan lại thay đổi, cuối cùng thở dài một tiếng, nói: “Thật không ngờ, kẻ lạ mặt đi vào lãnh địa của tộc chúng ta, bây giờ lại trở thành ân nhân cứu mạng của con. Có lẽ, đây là ý

“Các ngươi nói hay để ta tuỳ ý đưa ra điều kiện?” Diệp Viễn như cười lại như không nhìn Ngọc Hoan nói.

Ngọc Hoan tức giận trước thái độ này của Diệp Viễn, nhìn thái độ của hắn cũng đủ biết hắn coi thường tộc Ngọc Diện Tiên Hồ thế nào!

“Không sai, ta cũng chẳng còn sống được mấy năm nữa, Hĩnh Nhi là hậu bối có tiềm lực nhất của tộc ta, ngươi cứu nó, cũng tức là đã cứu cả tộc Ngọc Diện Tiên Hồ chúng ta. Cho nên ta sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của ngươi.” Ngọc Hoan nói.

Ngọc Hoan rất bực mình với thái độ của Diệp Viễn.

Dù gì bà ta cũng là cường giả cấp sáu, lẽ nào không thể đáp ứng nổi yêu cầu của một tiểu tử Hồn Hải cảnh sao?

Diệp Viễn lẳc đầu nói: “Thứ ta cần bà không chắc đã đáp ứng nổi đâu. Không biết tộc Ngọc Diện Tiên Hồ của bà, có Thanh Linh Thụ không?”

Ngọc Hoan vừa nghe, bất giác cau mày: “Thanh Linh Thụ? Ngươi định đùa ta sao? Thanh Linh Thụ là thiên địa linh chủng, tung tích bí ấn, ngươi bảo ta đi đâu tìm Thanh Linh Thụ?”

Diệp Viễn nhún vai, nói: “Đấy bà xem, ta nói bà không thể cho ta được mà!”

Thực ra Diệp Viễn chạy vào Rừng Sâu Vô Biên, ngoài để tránh sự truy sát của Đinh Lương, còn có mục đích khác là muốn tìm Thanh Linh Thụ, hoá giải sự xé rách thần hồn của Nguyệt Mộng Ly.

Nhìn thấy thời hạn hai năm cũng đã sắp tới, hơn nữa số đan dược do Diệp Viễn luyện chế đã sắp không khống chế nổi tình trạng bệnh của nàng nữa.

Nếu không tìm được Thanh Linh Thụ, tính mạng của Nguyệt Mộng Ly có thế gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK