Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tàn ảnh từ một bên của trận pháp lách qua, mục tiêu lại là Diệp Viễn!

Mạc Vân Thiên vô cùng kinh hãi, muốn chạy tới nhưng đã không kịp!

Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.

“Diệp Viễn, cẩn thận!” Mạc Vân Thiên cả kinh hô lên.

Tốc độ của tàn ảnh này vô cùng nhanh, lại là một cường giả Hóa Hải Cảnh!

ở đây ngoài Ngô Chiêu, Mai Trăn, Triệu Dục Dương và Chu trưởng lão ra, lại vẫn còn một cường giả Hóa Hải Cảnh!

Dư Phong!

Lúc này Mai Trăn đã bị Chu trưởng lão ngăn cản, không còn ai có thể ngăn được Dư Phong tới giết Diệp Viễn!

Tuy trong đám cường giả Hóa Hải Cảnh Dư Phong là người yếu nhất, nhưng lúc này lại là người quan trọng nhất.

Bởi tốc độ của võ giả Ngưng Tinh Cảnh không thể nào sánh được với cường giả Hóa Hải cảnh!

Khóe miệng Dư Phong chợt xuất hiện nụ cười tàn độc, trâm giọng nói: “Diệp Viễn, không ngờ rằng ngươi lại chết trong tay ta! “Thượng Thanh Ngự Tôn Pháp Quyết, Lôi Động cửu Thiên! Đi chết đi!”

Hai tay Dư Phong bấm niệm pháp quyết, mấy đạo lôi điện chạy cực nhanh tới chỗ Diệp Viễn!

Thực ra trong tất cả mọi người, Dư Phong mới là người có thâm thù với Diệp Viễn.

Bao gồm cả việc hắn phải nhẫn nhục liên minh với Thiên Càn Tông, cộng thêm cả việc Ngô Chiêu qua cầu rút ván, tới cuối cùng Dư Phong quy hết mọi tội lỗi đều là do Diệp Viễn mà ra!

Bởi theo hắn thấy, nếu như Diệp Viễn không gây ra những chuyện trước đó, thì hắn sẽ không phải chịu thảm cảnh như bây giờ.

Cho nên trong lúc u Vân Tông và Thiên Càn Tông trở mặt với nhau, hắn đã suy tính làm sao có thể ra tay giết chết Diệp Viễn!

Cuối cùng thời cơ cũng tới!

Nhóm người của Mạc Vân Thiên đều đành đau khổ nhắm mắt, bởi nếu Hóa Hải Cảnh dùng hết sức tấn công, thì sao Diệp Viễn có thể tránh được chứ?

Còn Diệp Viễn lúc này đang dồn hết tâm trí không chế đám kiếm khôi, nên dường như không mảy may phát giác.

Hắn chỉ khẽ cau mày, nét mặt không chút thay đổi mà tiếp tục khống chế trận pháp.

Dư Phòng quá đỗi tự tin với một kích này của hắn!

Khi mấy tia thiểm điện mang theo uy áp kinh người đó phát ra, dường như chỉ trong nháy mắt là có thế tới ngay trước mặt Diệp Viễn.

Nhưng đúng vào lúc mọi người cho rằng Diệp Viễn sẽ chết chắc rồi, liền xảy ra chuyện khiến người ta kinh hãi!

Lôi điện cường đại tới cực điểm kia lại đột nhiên biến mất khi chỉ còn cách Diệp Viễn khoảng hai thước, giống như nó đã bị thứ gì đó nuốt mất!

Còn Diệp Viễn, vẫn ngồi ngay ngắn ở đó.

Dư Phong ngẩn người ra, lẩm bấm nói: “Chuyện này… làm sao có thể như thế được chứ? Rõ ràng là hắn không làm gì mà, nhưng tại sao Lôi Động cửu Thiên của ta lại bị nuốt mất? Không thể nào! Không thể nào! Ta không tin!”

Dư Phong từ lẩm bẩm tới hét lớn, sau đó không màng tất cả mà vận nguyên lực thiên địa!

“Thiên Thanh Ngự Tôn Pháp Quyết” ! Lôi Động cửu Thiên!”

Dư Phong một lần nữa muốn đánh ra đại chiêu.

Thế nhưng…

Cơ thể của Dư Phong lúc này như diều dứt dây mà bay lên.

Sự kinh hãi lại xuất hiện trên mặt của tất cả mọi người một lần nữa!

“Đây… rốt cuộc đã xảy ra chuyện

gì?”

“Thật không thể ngờ được! Vừa rồi ngươi không nhìn thấy sao? Lôi Động Cửu Thiên của Dư Phong không hề biến mất, mà không biết bằng cách nào nó lại đột nhiên xuất hiện từ phía sau lưng Dư Phong, rồi đánh trúng vào người hắn!”

“Nói hươu nói vượn gì vậy? Dư Phong lại dùng chính Lôi Động cửu Thiên để đánh mình bị thương sao? Làm sao có thể như vậy chứ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK