Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, luyện dược sư có thể dùng đan dược tích tụ ra một đám cường giả!

Ba vị cường giả Hồn Hải cảnh, dù chỉ là ba võ giả Hồn Hải tầng một, cũng tuyệt đối là một cỗ thế lực không thể bỏ qua ở Nam Vực.

“Hử? Diệp Viễn ngươi đã đột phá đến Linh Dịch tầng bảy rồi, cái này… Tốc độ tu luyện này có phải là có chút quá nhanh hay không?” Thiên Phong chợt phát hiện ra biến hóa của Diệp Viễn, kinh ngạc nói.

Đối với tốc độ tu luyện của Diệp Viễn, hắn cũng đã sớm có nghe qua, lời này của hắn phần nhiều chính là lo lắng căn cơ của Diệp Viễn bất ổn.

Diệp Viễn nghe được Thiên Phong lo lắng, cười nói: “Vài ngày trước đệ tử tham gia thi đấu trong tông môn, hơi có cảm ngộ, cho nên thuận thế đột phá.”

Thiên Phong vuốt râu gật đầu nói: “Thì ra là thế, thì ra là thế! Bằng vào thiên phú của ngươi, tại u Vân tông ta là có chút ủy khuất cho tài năng của ngươi rồi. Có điều ngươi yên tâm, tông môn chắc chắn sẽ toàn lực ủng hộ bồi dưỡng ngươi!”

Thiên Phong cảm nhận được sâu sắc, thật sự mà nói u Vân tông không có cái sức hấp dẫn gì lớn đối với Diệp Viễn, chỉ có thể tỏ thái độ ủng hộ với hắn mà thôi.

Diệp Viễn vội vàng nói: “Sao Thái Thượng trưởng lão lại nói như vậy? Một đường đi đến hiện tại, đệ tử nhận được rất nhiều ân huệ của tông môn. Vô luận đi đến nơi nào, u Vân tông đều là gốc rễ của đệ tử.”

Lời này của Diệp Viễn có hai tầng ý, một là biểu thị mình sẽ không quên u Vân tông, hai là báo trước cho Thiên Phong một cái dự phòng, tương lai chắc chắn mình sẽ rời khỏi u Vân tông.

Kiến thức đến thủ đoạn thiên phú của Diệp Viễn, đương nhiên Thiên Phong sẽ không ngây thơ cho là, một cái u Vân tông nho nhỏ có thể lưu Diệp Viễn ở lại.

Có điều có một câu nói kia của Diệp Viễn, là đủ!

“Tốt, tốt, ngươi có lòng này là ta yên tâm rồi. Các ngươi lui xuống trước đi, bản tọa tĩnh dưỡng thêm mấy ngày, lại gọi các ngươi đến đây.” Thiên Phong nói.

Lúc này bỗng nhiên Lạc Thanh Phong lên tiếng nói: “Sư thúc, nếu người đã xuất quan, vừa vặn sư điệt có chuyện muốn thương lượng với người một chút.”

“Ồ? Nói ta nghe xem.”

Thiên Phong biết Lạc Thanh Phong không phải người không quả quyết, tìm mình thương lượng vào lúc này, tất nhiên là có đai sư.

Lạc Thanh Phong liền đem chuyện Thiên Càn tông mời bảy tông môn khác cùng nhau thăm dò bí cảnh, nói rõ chi tiết với Thiên Phong một lần, đồng thời cũng nói luôn suy đoán của mấy người bọn hắn lúc trước.

Thiên Phong có chút ngoài ý muốn nhìn Diệp Viễn một chút, gật đầu nói: “Diệp Viễn phân tích rất có lý, chuyến này tất nhiên chúng ta phải đi! Bí cảnh này nhất định không hề tầm thường, chúng ta không thể từ bỏ cơ hội này! Chắc hẳn, các ngươi đã có quyết định rồi chứ?”

Lạc Thanh Phong cũng nhìn Diệp Viễn một chút, nói: “Đúng vậy, sư thúc.

Ta dự định để Vân Thiên dẫn đội, lại chọn lựa mấy tên đệ tử thân truyền và đệ tử tinh anh khác tiến đến. Có điều Diệp Viễn hắn… Cũng muốn đi cùng.”

Thiên Phong nghe vậy vung tay lên, hoàn toàn thất vọng đáp: “Hắn muốn đi, thì đế hắn đi là được! Người trẻ tuổi, không trải qua ma luyện thì sao có thể trưởng thành?”

“Thế nhưng…” Lạc Thanh Phong không ngờ thái độ của Thiên Phong lại là như vậy, không khỏi vội la lên.

Thiên Phong lại khoát khoát tay ngăn lại hắn nói: “Được rồi, việc này quyết định như vậy đi, ta muốn bế quan.”

Thấy Thiên Phong kiên trì, Lạc Thanh Phong cũng chỉ đành coi như thôi.

“Đồ đần! Sư phụ Diệp Viễn vì cái gì mà mặc kệ hắn, không phải là vì đế hắn lịch luyện một mình sao? Ngươi coi hắn giống như bảo bối giấu ở tông môn, làm sao Diệp Viễn có thể đáp ứng? Huống hồ coi như ngươi không cho phép hắn xuống núi, hắn sẽ ngoan ngoãn nghe lời không hạ sơn ư?”

Lạc Thanh Phong đi tới cửa, bỗng nhiên Thiên Phong truyền âm đến. Lúc này hắn mới chợt hiểu, vì cái gì Thiên Phong kiên trì để Diệp Viễn đi.

So với cấn thận từng li từng tí bảo vệ Diệp Viễn, thì càng nên để cho chính hắn xông pha.

Sư phụ Diệp Viễn muốn nhìn thấy một cường giả quật khởi, chứ không phải một đóa hoa bên trong nhà ấm.

Điểm này, Thiên Phong còn thấu triệt hơn nhiều so với hắn.

“Tạ sư thúc chỉ điếm.” Lạc Thanh Phong trả lời một câu, liền lui ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK