Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hắn có thể dùng một chiêu mà đánh bại được Hà Viên, chỉ sợ là không có mấy người làm được như hắn đâu?"

...

Dưới đài, sắc mặt Dương Thận cũng trắng bệch ra.

Diệp Viễn chỉ cần dùng một ngón tay có thể đánh chát chát vào mặt của Thượng Thanh Tông rồi.

Gần mười nghìn năm nay, Thượng Thanh Tông chưa từng bị thua đến mất hết cả mặt mũi như thế.

Hôm nay, Hà Viên đã làm được rồi đấy.

"Lý Nhất Bình, trận tiếp theo là của ngươi nhỉ? Ngươi nhất định phải lấy lại sĩ diện đấy!" Dương Thận bình tĩnh nói.

Thanh niên tóc ngắn phía sau lưng hắn ta nghe thế lập tức biến sắc, nói: "Dương sư huynh yên tâm, ta nhất định sẽ nhận được thắng lợi đi xuống. Ở đây không có ai có thể làm đổi thủ của ta cả!"

Lý Nhất Bình được xếp hạng thứ năm trong hàng tám người đệ tử Thượng Thanh Tông, hắn ta đã đạt đến cấp Thiên Thần tầng hai Trung kỳ cường giả rồi.

Hắn ta mạnh hơn Hà Viên.

Người ta đồn rằng, Thượng Thanh Tông không có kẻ yếu, đó cũng không phải là nói cho vui.

Cho dù Lý Nhất Bình xếp hạng thứ năm thì thực lực của hắn ta cũng không thua kém gì với mấy đệ tử tông môn xếp hạng thứ nhất hay thứ hai cả.

Nên, hắn ta mới nói với giọng tự tin và khoe khoang như thế để nói.

...

Bên trong phòng luyện đan, Tiểu Đồng thấy Diệp Viễn trở về. Nó lập tức cảm thấy có chút bất ngờ.

"Nhanh hơn so với ta tưởng tượng nữa á!" Tiểu Đồng nói.

Con Bảo Trư đang ngủ lập tức bay vụt lên, nhào thẳng vào trong ngực của Diệp Viễn. Con heo nhỏ không ngừng cọ cọ đầu nhỏ vào ngực của hắn.

Sắc mặt của Tiểu Đồng u ám đi, hừ lạnh nói: "Mi là con heo chỉ biết ăn thôi!"

Từ trong ngực Diệp Viễn, Bảo Trư thò đầu ra nhìn mặt quỷ của Tiểu Đồng.

Diệp Viễn cười nói: "Tên kia quá yếu, một chiêu của ta cũng không chịu được nên chả có gì thú vị cả."

Con ngươi Tiểu Đồng co rúm lại, hắn ngạc nhiên với thực lực hiện tại của Diệp Viễn.

Nhưng rất nhanh, nó cũng bỏ qua chuyện này sau đầu và bình tĩnh nói: "Ta đã chuẩn bị xong tất cả Linh Dược rồi, ngươi có thể bắt đầu luyện đan á."

Diệp Viễn cười rồi nói: "Ha ha, đa tạ. Ta không ngờ một tên tiểu quỷ như ngươi cũng có lúc rất được việc."

Mặt của Tiểu Đồng tối sầm lại, cơn tức giận của nó muốn bốc lên. Nhưng mà nó đánh không lại Diệp Viễn, nên nó chỉ đành trút giận lên cái bóng da.

"Tên tiểu tử chết tiệt này, đợi cho bản tôn khôi phục lại thực lực rồi á. Ta nhất định sẽ cho mông ngươi nở hoa!"

Diệp Viễn lại chỉ cảm thấy Tiểu Đồng quá rảnh rỗi nên sinh nông nổi, nên hắn để nó giúp mình sắp xếp lại Linh Dược một chút rồi chuẩn bị một chút công đoạn trước khi luyện đan.

Nhưng hắn lại không ngờ, Tiểu Đồng lại rất cẩn thận trong việc luyện chế đan dược này.

Diệp Viễn bước vào Thông Thiên Giới, cũng là lần đầu tiên gặp một người như nó.

Vì vậy, hắn có thể đoán tên tiểu tử Tiểu Đồng này chắc chắn là một luyện dược sư rất lợi hại.

Hơn nữa, Diệp Viễn cũng phát hiện lý thuyết của Tiểu Đồng về đan đạo vô cùng thấu hiểu.

Mỗi lần nói chuyện phiếm với nó, Diệp Viễn lại có cảm giác mình là một đứa tiểu tử nôn nóng gặp tên tiểu tử Tiểu Đồng ổn trọng.

Một khi Diệp Viễn luyện đan thì hắn lập tức quên hết thời gian.

Cho đến ba ngày sau đó, việc luyện đan của Diệp Viễn bị Hứa Ngôn làm phiền.

"Hứa trưởng lão có chuyện gì?" Diệp Viễn tò mò hỏi.

Hắn đã từng nói qua, nếu không có chuyện quan trọng thì đừng làm phiền hắn luyện đan rồi.


Nên Hứa Ngôn đến tìm hắn, chắc chắn hắn ta có chuyện gì đó đã xảy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK