Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy Tân Nham, những người khác thì vẫn còn tốt, còn Từ Tử Huy và Bao Tam Quý thì chấn kinh đến mức hai con ngươi sắp rớt cả ra ngoài.

Cuối cùng bọn họ cũng biết, những lời không hiểu ra sao cả của Diệp Viễn vừa rồi là có ý gì.

Thì ra, tiểu tử này bắt cháu đích tôn của lão tổ tông của Vạn Kiếm Tông làm con tin, dùng để đổi về một trưởng lão cỏn con của tông môn mình!

Cái này đâu có thế gọi là vuốt râu hùm, cái này quả thực là trực tiếp nhổ cả râu hùm xuống!

Mặc dù vị lão tổ tông của Vạn Kiếm Tông kia như thần long thấy đầu không thấy đuôi, nhưng truyền thuyết về hắn ở bắc vực cũng không phải là ít.

Nghe nói tính tình vị lão tổ tông kia vô cùng bá đạo, vậy mà hắn lại nén giận, thực sự đưa người trở về!

Từ Tử Huy hít sâu một hơi, cuối cùng hắn cũng biết vì sao thành chủ lại coi trọng Diệp Viễn đến như vậy.

Thiếu niên này, đúng thật là nghịch thiên!

Nếu tam tông và Vô Phương Thành đã liên hợp với nhau phát thiệp anh hùng, thì đã nói rõ lão tổ tông của Vạn Kiếm Tông cũng đã không trách chuyện cũ nữa rồi.

Tiếu tử này đánh bậy đánh bạ, lợi dụng việc mấu chốt là Cuồng Phong giới xâm lược, hay là sớm đã có tính toán rồi?

Nếu như là sớm đã có tính toán rồi, thì tâm trí của tiểu tử này cũng thật quá yêu nghiệt.

Phó Tông Hổ nhìn thấy Tân Nham cũng chỉ bị phong ấn nguyên lực, còn những chỗ khác không bị thương thế gì, tảng đá lớn đè nặng trong lòng cũng coi như được ném bỏ.

Theo ý của Tân Hồng Đào, chỉ cần Tân Nham có bất cứ thương tổn gì, nhất định phải khiến u Vân Tông trả giá!

Nhưng mà trước khi hắn đến đây, Ninh Nhất Hiền và Tĩnh Huyền đều tới tìm hân, bảo hắn tuyệt đối không nên xuất thủ với u Vân Tông.

Điều này khiến hắn rơi vào tình huống khó xử chết đi được!

Không có cách nào khác, hắn chỉ đành đi một bước nhìn một bước, đến u Vân Tông trước xem tình hình thế nào đã rồi mới tính.

Thấy Diệp Viễn không hề làm khó Tân Nham, Phó Tông Hổ cũng coi như là đã an tâm.

Tân Nham nhìn thấy Phó Tông Hố, không khỏi đỏ mặt lên, cung kính thi lễ nói: “Phó gia gia.”

Phó Tông Hổ và Tân Hồng Đào là đồng bối, quan hệ cũng không tệ, cho nên Tân Hồng Đào mới an tâm để hắn đến.

Bình thường Tân Nham nhìn thấy Phó Tông Hổ, đều cung kính gọi một tiếng “Phó gia gia.”

Phó Tông Hố khẽ cười gật đầu nói: “Nham Nhi không cần phải như thế, ngươi thua trên tay Diệp Viễn, cũng không có gì là mất mặt cả. Biết hổ thẹn mà phấn đấu, đó mới là bản lĩnh của nam nhi.”

Mặc dù Tân Nham kiêu ngạo, nhưng cũng không phải loại công tử bột vô tri.

Nghe Phó Tông Hổ nói như vậy thì hắn không khỏi sững sờ hỏi: “Con đã làm mất mặt gia gia rồi! Gia gia người không trách con sao?”

Phó Tông Hổ lắc đầu nói: “Thực lực của Diệp Viễn đã không có địch thủ trong lớp người trẻ tuổi rồi. Ngươi bại dưới tay hắn, cũng không oan.”

Ánh mắt Tân Nham ngưng lại, sững sờ nói: “Không có địch thủ?”

Phó Tông Hổ gật đầu nói: “Không sai! Thực lực bây giờ của Diệp Viễn, đã có thể một mình giết chết Hồn Hải tầng một! Bất luận là ngươi, hay là Quách Đào Quần, hoặc là Doãn Yên Hoa, cũng đều không phải là đối thủ của hắn.”

“Hít…” Tân Nham hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn về phía Diệp Viễn, tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Đứng trước mặt Hồn Hải cảnh, hắn tự vấn một chút, hẳn là hắn cũng có thể đánh bại một số võ giả Hồn Hải cảnh có thực lực hơi yếu.

Nhưng nếu muốn giết chết, đó là việc hắn tuyệt đối không thể làm được!

Mà thiếu niên kém hẳn những bây tầng tiểu cảnh giới ở trước mặt này. Vậy mà lại có thể làm được!

“Phù… Phó gia gia, con biết phải làm sao rồi!” Tân Nham thở ra một hơi thật dài nói.

Nhìn thấy ánh mầt của Tân Nham, Phó Tông Hổ khẽ gật đầu. Xem ra lần thất bại này, đối với Tân Nham mà nói cũng không phải là chuyện xấu.

“Lại đây, ta giải phong ấn cho ngươi trước rồi chúng ta hồi tông.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK