Phong Nhược Tinh tức giận đến nỗi giậm chân một cái, nói với Diệp Viên: “Một lần nữa!”
Diệp Viên nhìn Phong Nhược Tình một chút nhưng không nói gì, trực tiếp đi điều chế thuốc.
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web tamlinh247 mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Lần này cuối cùng Phong Nhược Tinh cũng nhìn thấy cách Diệp Viễn điều chế thuốc như thế nào, sau đó liền yên lặng không nói gì.
Diệp Viên bốc một nắm dược liệu này, lại bốc một nắm dược liệu kia, sau đó bỏ tất cá vào bình đựng bằng ngọc rồi giã nát, giống như là qua loa đại khái.
Nhưng Phong Nhược Tình không có cách nào mở miệng mắng người, bời vì nàng biết, Diệp Viễn tinh luyện ra thuốc phôi, bất kế là chất lượng hay độ chính xác đều tốt hơn nàng rất nhiều.
Rốt cuộc cái tên này làm sao có thế làm được? Lẽ nào tay hắn là lượng khí sao? Làm sao hắn biết những dược liệu kia cần phản lượng bao nhiêu?
Cách điều chế thuốc của Diệp Viễn thật sự là quá tùy ý….
Nhìn thấy ánh mẳt phong Nhược Tinh, Diệp Viễn vội ho một tiếng, lúng
túng cười nói: “Cái này…gia đình có
truyền thống, ngươi cũng biết phụ thân ta là đại đan sư, từ nhỏ ta đã bị ép học, ha ha……Ha ha.”
Phong Nhược Tinh trừng mắt nhìn Diệp Viên một lúc, tin ngươi mới là lạ!
Có điều nàng cũng biết Diệp Viên không thể nói lời thật lòng cho nàng biết, hỏi cũng như không hỏi.
Nửa canh giờ sau, một lân nữa Diệp Viễn điều chế được thuốc phôi.
Phong Nhược Tinh nuốt vào một viên Hồi Khí đan cấp hai rồi ngồi tĩnh tọa một hồi, nguyên lực gần như hoàn toàn khôi phục.
Diệp Viễn nhìn cảnh này âm thầm tặc lưỡi, rốt cuộc phong Nhược Tinh này có lai lịch như thế nào?
Hồi Khí Đan cấp hai trong mẳt Diệp Viễn không là cái gì, thế nhưng ở Tân Quốc nó không phải thứ tầm thường, giá cả rất quý.
Phong Nhược Tinh tiện tay lấy một viên ra rồi bỏ vào miệng, không chớp mắt
Còn Hồng Liên đỉnh kia tuyệt đối được xem như dược đính cao cấp ở Tân quốc, người bình thường không thể nào có được.
Xem ra sau lưng Phong Nhược Tình có một hậu thuẫn rất lớn nhỉ!
Lần thứ hai luyện tập Âm Dương Phân Lưu Thuật, kết cục vần thất bại.
Sau đó là lần thứ ba, lần thứ bốn, không có một lần nào thành công.
Về cơ bản thời kì luyện đan sau , thuốc phôi đều biến thành một làn khói đen, trở thành phế đan.
Phong Nhược Tinh càng ngày càng ủ rũ, hơn nữa nàng biết nàng có thế chống đỡ được tới kì cuối, là bởi vì dược phôi của Diệp Viên luyện chế và kết quả của khống hỏa, nếu không thì ngay cả kì cuối nàng cũng không chống đỡ nổi.
Âm Dương Phân Lưu Thuật đáng chết này rốt cuộc làm sao để luyện thành đây?
“Thêm lần nữa!” Tuy có Hồi Khí đan cấp hai hồi phục nguyên lực, thế nhưng cả ngày đều dùng để luyện đan như thế Phong Nhược Tinh thực sự không chống đỡ nổi nữa rồi.
Diệp Viễn lại nhìn phong Nhược Tình một chút, trong lòng có chút rối rắm.
“Nhìn cái gì ? Còn không mau đi điêu chế thuốc đi!” Phong Nhược Tinh tức giận nói.
Diệp Viễn không đi điều chế thuốc mà thở dài đi tới bên cạnh bàn cầm lấy một tờ giấy và hai cái bút.
Phong Nhược Tình có chút ngạc nhiên không biết Diệp Viễn lấy giấy bút làm gì thế là bèn đi theo hắn.
Nhưng nàng thấy tay trái và tay phải của Diệp Viễn đều cầm một cái bút, sau đó đồng thời cả hai tay đều vẽ lên giấy, tay trái vẽ hình tròn tay phải vẽ hình vuông.
“Đừng luyện nữa, người luyện như vậy là không thể nào thành công được đâu, người luyện xong cái này đi rồi nói tiếp.”
Nói xong, Diệp Viễn đưa hai cái bút cho Phong Nhược Tinh.